"Ôi chao, con vẫn quen mà." Trì Tâm xoa đầu, nhưng nét mặt nhanh chóng hiện lên vẻ lo lắng: "Hiện tại cơ thể con giống đây, nhưng vẫn sự khác biệt. Con ở trạng thái thì thể về nhà ? Cha còn giữ cơ thể cũ của con ?"
"Đừng như thể cha là một kẻ buôn bán sinh vật." Cha cô thở dài, bất đắc dĩ đáp: "Cơ thể hiện tại chính là của con. Nếu , Hệ Thống thể thu hồi dị năng từ con . Hãy cảm nhận thật kỹ, con thể tự tái tạo và điều chỉnh hình thái bên ngoài."
"Thật ?" Trì Tâm kinh ngạc, đôi mắt mở to ngỡ ngàng: "Con thể đổi diện mạo ư?" Vừa dứt lời, cô liền nhắm mắt , dồn hết tâm trí để cảm nhận.
Chỉ trong chốc lát, gương mặt Trì Tâm bắt đầu diễn những biến đổi vi tế. Khi cô mở mắt , diện mạo của cô tuy sự đổi, nhưng khác biệt.
Những đường nét khuôn mặt vẫn giữ nguyên, nhưng giờ đây toát lên một vẻ sắc sảo và rạng rỡ, đối lập với sự dịu dàng, mềm mại vốn .
Cô đưa tay khẽ chạm gương mặt , ánh mắt chút bất an sang Cảnh Tu Bạch: "Sao ? Anh còn nhận em chứ?"
Ánh mắt ngỡ ngàng của Cảnh Tu Bạch chính là câu trả lời. "Đôi mắt của em hề đổi." Anh bước gần, chăm chú cô với vẻ kinh ngạc pha lẫn chân thành: "Em vẫn là chính em."
"Thôi , đủ ." Cha cô cắt ngang ánh đắm đuối giữa hai , hiệu một cách dứt khoát: "Chờ máy bay tiếp nhiên liệu xong, chúng sẽ sân bay."
"Sân bay?" Cảnh Tu Bạch khựng , sang Trì Tâm, khẽ hỏi: "Cha em sở hữu phi cơ riêng ?"
"Tất nhiên , hình như ở New York một chiếc." Trì Tâm nắm lấy tay , trấn an: "Đừng lo lắng."
Cảnh Tu Bạch khẽ bật , chạm nhẹ trán cô: "Anh lo lắng điều gì chứ? Chỉ là giấy tờ tùy , nếu về thì đây quả thực là con đường duy nhất."
"Ồ, đúng ." Trì Tâm gật gù, như bừng tỉnh khỏi mơ màng: "Anh còn thiếu một tấm thẻ căn cước nữa."
Cảnh Tu Bạch chỉ bất lực lắc đầu.
Đây là thế giới hậu tận thế hỗn loạn, nơi luật lệ xóa nhòa. Việc giấy tờ tùy quả thực là một vấn đề lớn; cho dù gia đình Trì Tâm quyền lực đến mấy cũng thể phá vỡ luật pháp để tạo cho một danh phận hợp pháp.
Mèo Dịch Truyện
may mắn , tài chính thể lấp đầy trống đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-boi-so-chet-ta-chon-cong-kich-man-cap/chuong-665.html.]
Mặc dù là việc cấp bách, nhưng Trì Tâm ghi việc thủ tục giấy tờ tùy cho Cảnh Tu Bạch danh sách những nhiệm vụ cần ưu tiên. Dù thì thời gian còn dài, cô thể cứ mãi dựa dẫm cha mỗi khi về nhà.
Cô hề nhận , dọc đường , ánh mắt của Cảnh Tu Bạch thỉnh thoảng thoáng nét trầm tư, dường như đang cân nhắc một điều gì đó sâu xa.
Khi phi cơ cất cánh trở về, những tầng mây cuồn cuộn biến đổi liên tục ngoài cửa sổ, nhịp tim Trì Tâm khỏi đập nhanh dồn dập.
Cảm giác dù xa đến , cuối cùng vẫn thể trở về nhà, thực sự vô cùng tuyệt vời.
Cảnh Tu Bạch luôn ở bên cạnh cô, như thể trấn giữ niềm hứng khởi đang dâng trào thể kiềm chế. Phi cơ riêng của cha cô còn đầu bếp phục vụ riêng, giúp họ dù đang ở trung vẫn thể thưởng thức những món ăn tinh tế.
Trì Tâm cứ mãi ngoài cửa sổ, ăn vài miếng ngừng, thể tập trung. Cảnh Tu Bạch thấy , bèn lấy một chiếc bát nhỏ, gắp riêng những món cô yêu thích, cẩn thận đặt mặt cô.
Hành động ân cần lọt khỏi tầm mắt của cha Trì.
Khi gần ăn xong, ông dùng khăn giấy lau miệng, bất ngờ đổi thái độ, trở nên nghiêm nghị.
"Tu Bạch, gọi là Tu Bạch, chắc bận tâm chứ?"
"Chú cứ tự nhiên, Cha Trì." Cảnh Tu Bạch trong lòng thoáng dấy lên sự cảnh giác, đặt d.a.o nĩa xuống, thẳng đối diện, ánh mắt kiên định thể hiện sự nghiêm túc tuyệt đối.
Trì Tâm cũng lập tức thu hút sự chú ý.
Cha Trì gật đầu: "Khi đến thế giới , hẳn Tâm Tâm đưa lựa chọn của con ."
Ông chuyển giọng, bất chợt trở nên nghiêm nghị: "Vậy còn ? Cậu đưa lựa chọn của riêng ?"
Dưới khí thế bất ngờ bùng phát của Cha Trì, ánh mắt Trì Tâm thoáng hiện vẻ căng thẳng, định lên tiếng thì Cảnh Tu Bạch khẽ ngăn .