Sau khi cơn sóng gió  kết thúc, Nhan Ninh mới nhớ ,  đến đây là để tìm đồ ăn.
Bụng vẫn còn đói meo.
Cô xoa xoa bụng, lấy xuống một gói khoai tây chiên từ kệ hàng chất đầy khoai tây chiên đóng gói.
Lạ thật, bánh quy, bánh mì, mì gói, chocolate Snickers các loại trong siêu thị  thể nhanh chóng lấp đầy  dày đều  thu gom , bỏ  thùng giấy riêng để trông coi.
Ngược , khoai tây chiên là loại thực phẩm chiếm diện tích lớn,   no bụng lắm  thì chẳng ai quản.
Nhan Ninh xé gói khoai tây chiên,  nhai tóp tép   thấy Tần Dục và Nghiêm Thừa Uyên vẫn đang  bên cạnh t.h.i t.h.ể Lâm Bình trò chuyện.
Cô tò mò  gần,  lúc  thấy Tần Dục hỏi:
"Vậy,   thử xem Lâm Khởi  thể thức tỉnh dị năng   nên mới giả vờ như  ?"
Nghiêm Thừa Uyên rút một điếu thuốc châm lửa,   chậm rãi rít một  thuốc,  mới khẽ "ừm" một tiếng.
Lúc đó khi     zombie cào  mu bàn tay, cũng cảm thấy   còn cứu  nữa, thậm chí một lúc mất  hy vọng sống.
 mấy ngày trôi qua,    hề biến thành zombie.
Nghiêm Thừa Uyên  tốc độ biến đổi của   cào chậm hơn nhiều so với   cắn, lúc đó cũng  nghĩ nhiều.
 khi gặp  zombie lao về phía ,   đột nhiên bùng nổ ý chí cầu sinh mãnh liệt, khẩu s.ú.n.g lục đó chính là lúc đó đột nhiên xuất hiện trong tay  .
"Vậy nên  để hai  bọn họ  ngoài canh cửa, cũng là sợ Lâm Khởi đột nhiên biến dị   khác  thương đúng ?"
Nghiêm Thừa Uyên im lặng.
Tần Dục  một tiếng khó hiểu: "Anh thật là mềm lòng."
Nghiêm Thừa Uyên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt liếc sang Nhan Ninh đang thò đầu  , trong mắt hiện lên ý  dịu dàng.
" mà   nghĩ thông một chuyện , những    đáng để   ,  quyết định  bảo vệ  mà  thực sự  bảo vệ."
Đôi mắt Tần Dục khẽ động: "Người thực sự  bảo vệ?"
"Phải đấy," Nghiêm Thừa Uyên đưa tay xoa đầu Nhan Ninh, ánh mắt mang theo ý , "Em gái Nhan Ninh, em  cùng   ?"
Nhan Ninh lập tức vui vẻ: "Thật ?"
Dưới hàng mi dài cong vút, đôi mắt màu vàng kim vẫn trong veo như  đầu gặp gỡ, dường như     ảnh hưởng bởi những  toan tính .
Trái tim Nghiêm Thừa Uyên khẽ động,  nhịn  dùng ngón tay véo má cô.
Quả nhiên mềm mại như tưởng tượng,   hôn một cái sẽ cảm giác thế nào.
  lúc ,   đột nhiên    nắm chặt cổ tay kéo ,  thể  buông má Nhan Ninh .
Tần Dục lạnh lùng hất tay   , đáy mắt mang theo ý cảnh cáo mãnh liệt: "Dù đáng yêu cũng đừng  sờ mó quá nhiều."
Nghiêm Thừa Uyên bực bội "chậc" một tiếng.
Không  chứ, tên Tần Dục  là siscon ?
Đã quyết định rời , Nghiêm Thừa Uyên nhanh chóng tuyên bố kế hoạch rời  của  với   trong siêu thị, kết quả những  sáng nay còn đang nghi ngờ   lập tức cuống lên.
"Đừng mà  Uyên,    chúng    ?"
" đấy đúng đấy, dù  cũng  cùng  hoạn nạn   lâu như ,  Uyên,  nỡ bỏ chúng  ?"
Nghiêm Thừa Uyên nhếch mép: "Nỡ chứ."
"..."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Không khí bỗng chốc cứng đờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-21-duong-ai-nay-di.html.]
Mọi   , trong lòng đều  tự chủ  bắt đầu suy nghĩ nếu Nghiêm Thừa Uyên thật sự rời , đến lúc đó ai sẽ giải quyết zombie, ai sẽ  lão đại của bọn họ.
Điều đáng sợ là, bọn họ  mà  nghĩ    thứ hai thích hợp.
"Anh Uyên, là vì Triệu Phổ nghi ngờ  nên  mới   ?" Có  thăm dò hỏi.
Nghiêm Thừa Uyên sờ sờ cằm: "Nói  thì, cũng  một chút, nhưng   là nguyên nhân chính."
Lời    , lập tức   hướng ánh mắt bất mãn về phía Triệu Phổ đang  nghỉ ngơi ở góc phòng.
"Bảo Triệu Phổ xin  , đừng  nữa  ?"
" đấy, chúng  là  một nhà mà."
"Triệu Phổ, còn  mau  đây xin   Uyên!"
Triệu Phổ ở góc phòng ánh mắt âm trầm, mím chặt môi   gì.
"Đã  ,  liên quan gì đến  ," Nghiêm Thừa Uyên mất kiên nhẫn vuốt mái tóc vàng rối bù, "Dù   cũng  quyết định rời  ,   đường ai nấy  thôi."
Một mảnh tiếng thở dài thất vọng.
Từ Khoa cúi đầu, nghiến răng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn   : "Anh Uyên, em   cùng ."
Không ngờ lời    , Trình Khả Di cũng vội vàng  : "Em cũng   cùng  Thừa Uyên!"
Không  Nghiêm Thừa Uyên, cô  ở đây chẳng là gì cả,  , cô    theo Nghiêm Thừa Uyên!
"Em... em cũng..."
"Em cũng !"
Kết quả trong nháy mắt,  mà  bảy tám  giơ tay    cùng Nghiêm Thừa Uyên.
Nghiêm Thừa Uyên lập tức cạn lời.
"Đi theo   gì,  còn chẳng   sẽ  ,   đến lúc đó còn chẳng  cái ăn, các  ở  đây  ăn  uống   ?"
Trong lúc nhất thời, những  giơ tay  do dự.
So với chuyến phiêu lưu mạo hiểm   , quả thực ở  đây an  hơn.
Lúc , Triệu Phổ lạnh lùng : "Nói thì  lắm,  bản lĩnh lúc  thì đừng mang theo gì cả, đừng  đến lúc đó vét sạch siêu thị."
Câu  khiến những   ở  cũng cảm thấy bất an d.a.o động.
 , lỡ như Nghiêm Thừa Uyên mang theo  nhiều đồ  thì ? Bọn họ ngăn cản  ?
Nghiêm Thừa Uyên  súng, đồ trong siêu thị chẳng   lấy bao nhiêu thì lấy ?
Triệu Phổ  những     kích động thành công, trong lòng thầm đắc ý.
Thật là một lũ ngu ngốc,  kích động  tin, ngay cả năng lực phán đoán của  cũng  .
 Từ Khoa    hề d.a.o động vì những lời , mà  chút do dự : "Anh Uyên  cứu mạng em, dù thế nào, em cũng   cùng ."
Thái độ của Trình Khả Di thậm chí còn kiên định hơn Từ Khoa.
Ứng Thiên Tiếu  ngoài đám đông  thấy cuộc trò chuyện bên , nhỏ giọng hỏi Tần Dục: "Không  chứ, Nghiêm Thừa Uyên thật sự   cùng chúng ?"
"Thật."
"Xe của chúng  cũng  chở  nhiều  như  ?"
Ứng Thiên Tiếu cau mày, chẳng lẽ để bọn họ chen chúc hết  thùng xe tải?
Tần Dục  phản đối việc  thêm Nghiêm Thừa Uyên là một   năng lực chiến đấu mạnh, nhưng đúng như Ứng Thiên Tiếu , nếu thêm nhiều  nữa thì  phiền phức.