Người đàn ông im lặng  hai , ánh mắt  chuyển sang chiếc nhà di động , một  đàn ông tóc vàng đang  bên cửa sổ, đánh giá  .
Người đàn ông lịch sự gật đầu, chậm rãi nâng cửa kính lên,  khi lớp kính ngăn cách tầm  bên ,    nhắm mắt dựa  ghế nghỉ ngơi.
Có thể kiếm  hai chiếc nhà di động trong thời kỳ mạt thế,  thể tìm  nơi nghỉ ngơi an  trong đêm nguy hiểm,   mục tiêu của bọn họ  giống .
Xem  những     là  đơn giản.
Sau khi hai  trở  xe, Tô Lăng đang ở trong xe lo lắng hỏi bọn họ: "Thế nào? Tình hình  ?"
"Quả thực chỉ  một ," Tần Dục khẽ cau mày, "Nếu  đoán  nhầm,   hẳn là quân nhân."
"Quân nhân?" Tô Lăng khó hiểu, "Sao  ?"
"Chiếc xe đó là xe jeep quân dụng, hơn nữa tư thế  của   quá ngay ngắn, rõ ràng là  hình thành thói quen từ lâu," Tần Dục dừng , ánh mắt sâu thẳm, "Hơn nữa vết chai  tay  , đó là do cầm s.ú.n.g lâu năm mới ."
Tô Lăng thở phào nhẹ nhõm: "Nếu thật sự là quân nhân,  chẳng  là chuyện  ? Ít nhất sẽ  gây  mối đe dọa cho chúng  chứ."
Tần Dục nheo mắt ,  trả lời.
Nhan Ninh  cuộc trò chuyện của bọn họ,  vén rèm cửa sổ lên   ngoài, ánh mắt  chằm chằm  bên  rõ ràng   biến mất.
Tần Dục    là quân nhân, cô   quân nhân là gì.
Nghe ý của bọn họ,  lẽ cũng giống như đội hộ vệ ở yêu giới?
"Sao , em  để ý ?"
Bên tai đột nhiên vang lên giọng  trầm thấp, từ tính, Nhan Ninh nghiêng đầu , Tần Dục đang ở  gần cô,  cô chằm chằm.
Nhan Ninh vội vàng lắc đầu, chạy vụt về chiếc giường nhỏ của .
Sau một đêm ngủ ngon, sáng sớm hôm , Nhan Ninh tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái.
Bên ngoài trời  sáng rõ, ánh sáng xuyên qua lớp rèm cửa sổ  quá dày chiếu  trong xe, cả khoang xe đều tràn ngập ánh nắng ấm áp.
Cô duỗi  thật dài, bò dậy khỏi giường, đang mơ màng định  rửa mặt thì liếc thấy chỗ chiếc xe jeep đậu lúc nãy  trống .
Người đó   ?
Nhan Ninh  nghĩ nhiều, thò tay  túi trữ vật, lấy  một cây xúc xích, mở cửa xe  xuống.
Tần Dục và Tô Lăng đang kiểm tra tình trạng xe ở bên ngoài nhà di động.
Nhan Ninh cũng tò mò đến gần xem.
Trên đường  thường xuyên gặp  một  zombie chắn đường,  xe  thể tránh khỏi  va quệt.
 may mà vỏ ngoài của nhà di động khá cứng, những chỗ  hư hỏng  thì   mắt nhưng  ảnh hưởng nhiều đến việc lái xe.
Thấy Nhan Ninh đến, Tô Lăng lùi  một bước nhường chỗ: "Vừa , xe cũng nên đổ xăng ."
Nhan Ninh gật đầu,  cắn xúc xích  lấy  một cây s.ú.n.g bơm xăng bắt đầu đổ xăng cho xe.
Chỉ là   hình như  suôn sẻ lắm, cô mới bơm  mười mấy giây thì s.ú.n.g bơm xăng   động đậy nữa.
Hửm? Chẳng lẽ cây xăng    cô vét sạch ?
Nhan Ninh khó hiểu  cây s.ú.n.g bơm xăng trong tay, cô chậm rãi đặt nó xuống,  đó  lấy  một cây s.ú.n.g bơm xăng khác.
Quả nhiên   ngoài dự đoán của cô,   phản ứng gì cả.
Hình như cả cây xăng  đều hết xăng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-46-quan-nhan.html.]
Thôi  ,  thì đổi cây xăng khác vét tiếp.
Nhan Ninh mơ hồ nhớ lúc tối qua lên núi, dọc đường   qua một cây xăng, hơn nữa bên đó cũng   mấy .
Cô  mở cổng kết nối  gian thời gian của túi gấm, kết nối chính xác đến vị trí cây xăng,  đó thò tay qua khe hở nắm lấy s.ú.n.g bơm xăng.
Ngay lúc , tay cô đột nhiên  một bàn tay khác nắm chặt.
Nhan Ninh giật , theo bản năng giãy giụa, nhưng bên   nắm chặt hơn.
Từ phía bên  của  gian thời gian truyền đến giọng  trầm thấp mơ hồ:
"Cô là...  tối qua..."
Nhan Ninh co rúm đồng tử, lập tức chủ động cắt đứt cổng kết nối  gian thời gian.
Sau khi cổng kết nối đóng , tay cô đương nhiên cũng biến mất khỏi  gian bên .
Phát hiện sắc mặt cô hình như  khác lạ, Tần Dục hỏi: "Sao ?"
"... Không  gì."
Nhan Ninh miệng thì  , nhưng lông mày   nhíu .
Vẫn là đổi cây xăng khác .
Cuối cùng cũng đổ xăng xong,   ăn qua loa chút gì đó lót , hai chiếc nhà di động nối đuôi  rời khỏi công viên, chuẩn  men theo đường núi xuống núi.
  xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ, Nhan Ninh nhớ rõ lúc lên núi hôm qua, ven đường rõ ràng còn  ít zombie lang thang.
Thế mà hôm nay  đường xuống núi, hai bên đường   cũng thấy zombie  la liệt, hơn nữa cơ thể cơ bản đều cháy đen.
Như thể  sét đánh .
Tần Dục cũng chú ý đến những con zombie  đất, mím chặt môi.
Con đường  ngoài bọn họ , hẳn là chỉ   đàn ông tối qua  qua.
Xe  đến lưng chừng núi, chiếc xe của Nghiêm Thừa Uyên đang  phía  đột nhiên dừng .
Bọn họ dừng xe đột ngột, Tần Dục  phía  thấy tình hình   liền vội vàng đạp phanh, tiếng ma sát chói tai vang lên, hai chiếc xe suýt chút nữa đ.â.m   mới miễn cưỡng dừng .
Cơ thể Nhan Ninh cũng theo đó lao về phía , suýt chút nữa  quán tính hất văng  ngoài.
Tô Lăng  dây an  kéo về chỗ , lo lắng lau mồ hôi  trán: "Bọn họ  cái quái gì ,   đột ngột dừng xe?"
Lúc , tim Nhan Ninh đột nhiên đập mạnh.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Luồng khí lạnh lẽo nguy hiểm quen thuộc đó  xuất hiện.
"Chẳng lẽ là..."
Lời của Nhan Ninh còn  dứt, liền thấy chiếc nhà di động  mặt bỗng nhiên lơ lửng   trung,   trơ mắt  chiếc nhà di động bay càng lúc càng cao, con zombie phía  xe cũng theo đó lộ diện.
Khác với những con zombie gầy gò, khô quắt khác, cơ bắp của con zombie   săn chắc,  mà   thể dùng tay  nhấc bổng cả chiếc nhà di động!
Khóe miệng zombie nhếch lên, dùng sức ném chiếc nhà di động trong tay  ngoài đường núi!
Bên ngoài đường núi là vách núi dựng ,  trong xe chắc chắn sẽ chết!
Nhan Ninh  kịp suy nghĩ, quyết đoán mở cửa sổ xe nhảy  ngoài, trong nháy mắt  đến  gầm xe, dùng tay chống đỡ khung gầm,  khi xe rơi xuống vực  dùng hết sức lực ngăn cản đà rơi của xe!
Tần Dục và Tô Lăng chạy đến lan can  một bước liền thấy chiếc xe vốn nên rơi xuống  lơ lửng   trung một cách xiêu vẹo.
Dưới gầm xe nặng nề, là một bóng hình mảnh mai.