Nhan Ninh đang dùng một tay chống đỡ gầm xe, tay  nắm chặt một sợi dây leo núi, dây leo núi  buộc  một  cây  vách núi.
Thân cây đó rõ ràng  chịu nổi sức nặng lớn như , đang lung lay trong gió.
Nhan Ninh  chống đỡ như    lâu, cô nắm chặt dây leo, nhanh chóng leo lên theo dây leo, cố gắng di chuyển xe đến gần lan can.
Thấy  cây mà dây leo núi buộc  gần như sắp  bật gốc, Nhan Ninh nghiến răng nghiến lợi dồn sức, dùng hết sức lực cuối cùng ném chiếc xe  trong lan can, Tô Lăng vội vàng lùi  vài bước nhường chỗ.
Ầm một tiếng vang thật lớn, chiếc xe nặng nề rơi xuống đường.
Ngay lúc , rễ cây cuối cùng cũng  chịu nổi sức nặng, trực tiếp tách khỏi đất, kéo theo dây leo núi cùng Nhan Ninh rơi xuống núi!
Tim Tần Dục thắt : "Nhan Ninh!"
"Em  !"
Giọng  của cô gái từ xa xa  vách núi truyền đến, vang vọng trong thung lũng.
Nhan Ninh  rơi xuống, trong quá trình rơi xuống, cô  nhanh tay nhanh mắt bám  một tảng đá nhô   vách núi, ngăn chặn đà rơi.
Nhờ sức bật siêu phàm, Nhan Ninh linh hoạt nhảy lên leo trèo,  tốn mấy sức lực  trở  đường.
Tô Lăng   còn sợ đến mức tim ngừng đập, lúc   thấy cảnh tượng  thì ngây  , nhất thời   nên biểu hiện thế nào.
Đây... đây là động tác mà con   thể   ?
Nhan Ninh phủi phủi bụi  tay, ngẩng đầu  Tần Dục với vẻ mặt phức tạp, nhưng cơ thể  nhạy bén nhận  luồng khí lạnh lẽo nguy hiểm đó đang nhanh chóng đến gần.
Cô đột nhiên  đầu , liền thấy con zombie cường tráng  đang tức giận há to nanh vuốt lao về phía .
Rõ ràng, việc Nhan Ninh cứu chiếc xe  khiến nó vô cùng tức giận.
Nhan Ninh nheo mắt , nắm c.h.ặ.t t.a.y chuẩn  chiến đấu, nhưng bên tai  đột nhiên vang lên tiếng xé gió sắc bén.
Trong nháy mắt, trán zombie  xuyên thủng, xuất hiện một lỗ m.á.u to bằng nắm tay.
Zombie kinh ngạc trợn to mắt,  cam lòng gào thét về phía bọn họ, nó cố gắng giãy giụa, nhưng cơ thể   tự chủ  mà ngã xuống, m.á.u đen đỏ phun  từ lỗ máu.
Vết thương  Nhan Ninh  quen thuộc, là dị năng của Tần Dục.
Hửm?
Hình như  thứ gì đó đang phát sáng bên cạnh thi thể?
Nhan Ninh tò mò  đến bên cạnh zombie  xổm xuống, dùng ngón tay bới bới trong thứ chất màu đỏ trắng  rõ , nhặt  một viên tinh thể dính máu.
Zombie  tinh thể, quả nhiên là zombie tiến hóa.
Chẳng trách sức mạnh của con zombie   khủng khiếp như .
 tốc độ của con zombie   bình thường, ngược  là sức mạnh  lớn, còn con zombie tiến hóa mà cô đánh c.h.ế.t   thì sức mạnh bình thường, tốc độ  vượt xa tưởng tượng.
Chẳng lẽ , hướng tiến hóa của zombie  giống ?
Nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc phía , Nhan Ninh thu hồi suy nghĩ,  dậy đưa viên tinh thể  tìm  cho Tần Dục.
Tần Dục  nhận lấy, mà rút một tờ giấy từ trong túi , nắm tay cô lau vết m.á.u cho cô.
Nhan Ninh chớp mắt  : "Anh   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-47-day-la-dong-tac-ma-con-nguoi-co-the-lam-duoc-sao.html.]
Tần Dục khựng , cảm xúc trong đáy mắt  chút khó hiểu,    gì lau sạch sẽ từng ngón tay của cô,  đó mới lấy viên tinh thể trong tay cô.
Nhan Ninh cẩn thận quan sát biểu cảm của : "Anh  , đang giận ?"
"... Không ," Tần Dục nhẹ nhàng xoa đầu cô, "Lần  đừng  chuyện nguy hiểm như  nữa."
" mà, nếu em  cứu bọn họ, bọn họ sẽ chết." Nhan Ninh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Tần Dục đương nhiên  điều , nhưng khoảnh khắc Nhan Ninh rơi xuống vách núi, tim  như  thứ gì đó siết chặt,  đầu tiên cảm nhận  sự hoảng sợ.
Cảm giác ,    trải qua  thứ hai.
Sau khi xác nhận xung quanh  còn zombie nào khác, Tô Lăng đến bên chiếc xe  Nhan Ninh cứu, lo lắng vỗ cửa sổ: "Này,     chứ?"
Cửa xe  mở , Tô Lăng chú ý thấy tay Ứng Thiên Tiếu mở cửa vẫn còn run  ngừng.
Tô Lăng thò đầu   trong, trong nhà di động đồ đạc lộn xộn, đồ vật vương vãi khắp nơi, ba  trong xe đều mang vẻ mặt kinh hồn bạt vía.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Không , chỉ là  dọa sợ một chút thôi," Ứng Thiên Tiếu ôm n.g.ự.c vẫn còn đập thình thịch, "Đây   là nhất thời   hồn  ."
Quả thực, đây   là  tàu lượn siêu tốc  trò chơi cảm giác mạnh trong công viên, sơ sẩy một chút là mất mạng thật.
Tô Lăng  thể hiểu  cảm giác của bọn họ, an ủi: "Người   là  ."
" , con zombie đó  ?" Ứng Thiên Tiếu thở phào nhẹ nhõm,  chút sợ hãi   ngoài cửa sổ, "Sao  thấy nữa?"
"Bị Tần Dục giải quyết ," Tô Lăng nhớ  cảnh tượng khó tin ,  chút cảm khái, "Vừa  nếu   Nhan Ninh, thật sự  xảy  chuyện lớn ."
Từ Khoa vẫn  hết bàng hoàng  khi chứng kiến cảnh Nhan Ninh đại chiến với zombie tiến hóa  . Anh  cứ cảm thấy việc  vẫn còn sống thật  chân thực: "...  thật sự còn sống ? Không  là ảo giác  khi c.h.ế.t đấy chứ?"
Ứng Thiên Tiếu thấy   như  cũng  nhịn  nữa, liền dùng sức véo mạnh  cánh tay Từ Khoa khiến   hét lên một tiếng đau đớn.
Ứng Thiên Tiếu  tủm tỉm buông tay : "Thế nào? Giờ  cảm giác  còn sống thật ?"
Từ Khoa: "..."
Khác với vẻ ồn ào của hai  họ, Nghiêm Thừa Uyên  tỏ  im lặng một cách bất thường.
Anh  vẫn luôn  Nhan Ninh  mạnh, thậm chí còn mạnh hơn bất cứ ai ở đây.
 khoảnh khắc  ném  khỏi xe  , cảm giác bất lực vẫn ập đến khiến    khỏi chấn động.
Dù  thức tỉnh dị năng, nhưng dường như   vẫn còn  yếu.
Anh    Nhan Ninh cứu hai  .
" , lúc nãy     đột ngột dừng xe ?" Tô Lăng khó hiểu hỏi.
Nhớ  cảnh tượng lúc đó, Từ Khoa vẫn còn sợ hãi: "Không  chúng   dừng xe, mà là  một con zombie chặn giữa đường. Ban đầu chúng  định cứ thế tông thẳng qua, ai ngờ nó chỉ dùng một tay  chặn xe chúng  !"
"Cái gì? Một tay?" Tô Lăng kinh ngạc trợn to mắt.
Chỉ dùng một tay   thể chặn  xe đang chạy với tốc độ cao?
Đây là khái niệm gì ?
Đừng  là  thường, ngay cả dị năng giả cũng  chắc  .
"Đó là zombie tiến hóa."
Mọi   sang, Nhan Ninh   từ lúc nào   khỏi xe.