Điền xong đơn, hai nhân viên  việc  nhanh   thành tất cả các quy trình,  đó  với cô: “Sáng mai tám giờ, tập trung ở cổng lớn,    theo đội lớn hành động.”
Nhan Ninh gật đầu.
Nhân viên  việc thấy Nhan Ninh  dáng vẻ ngoan ngoãn ngây thơ,    giống   năng lực chiến đấu gì,  hiểu    chút đồng cảm với cô gái nhỏ đáng yêu .
Chuyến hành động  nguy hiểm đến mức nào, bọn họ là  rõ nhất.
Hai  hành động  đó  chỉ đơn giản là thất bại, mà là  ai sống sót trở về, vì      đăng ký mới ít đến đáng thương.
Hễ ai  chút nội tình đều   đến.
Nhan Ninh thấy hai nhân viên  việc  mặt  vẻ    thôi, tò mò hỏi: “Làm  ?”
“Không  ,   gì,” Nhân viên  việc ngại ngùng ho khan một tiếng, “Cái đó, cô… Cô bảo trọng, cố gắng sống sót trở về.”
Nhan Ninh cong mắt, nở nụ  ngọt ngào: “Biết .”
Nhân viên  việc   nên lời.
Rốt cuộc là ai xúi giục cô gái nhỏ  tham gia ? Quá nhẫn tâm !
Còn “thủ phạm” xúi giục Nhan Ninh đăng ký là Tần Dục  thấy vẻ mặt tiếc nuối của hai  , suy nghĩ trong lòng bọn họ gần như hiện rõ mồn một.
 cũng bình thường, chỉ  vẻ bề ngoài thôi, Nhan Ninh căn bản  giống   thể g.i.ế.c zombie.
Lúc đầu khi gặp Nhan Ninh,  cũng nghĩ như .
 nếu  về thực lực, Nhan Ninh  nghi ngờ gì là  mạnh nhất trong tất cả   ở đây.
Nếu ngay cả Nhan Ninh cũng  thể trở về,  thì sẽ  ai  thể trở về.
Hai  trở về tòa nhà  đang ở, Nhan Ninh phát hiện  lầu  mà  đám đông vây kín nước chảy  lọt,  ít  đang chỉ trỏ bàn tán gì đó.
Sao   nhiều  thế ?
Đã xảy  chuyện gì ?
Nhan Ninh   qua xem tình hình, nhưng  Tần Dục kéo tay : “Chờ , đừng qua đó vội.”
Lúc , Nhan Ninh  thấy từ trung tâm đám đông truyền đến giọng  khàn khàn méo mó của loa phóng thanh——
“Nếu   phát hiện  tung tích của Nhan Ninh, xin hãy báo cáo cho  kịp thời! Chúng  kiên quyết trấn áp hành vi tàng trữ lương thực!”
Nhan Ninh nghiêng đầu khó hiểu, hình như  nhắc đến tên cô, là cô  nhầm ?
Tề Mạn Ni  trộn trong đám đông nhỏ giọng hỏi Vương Thanh: “Lý đoàn trưởng    thù oán gì với Nhan Ninh ?”
Vương Thanh liếc mắt  đội vũ trang  sắp xếp ngay ngắn bên , cúi đầu ghé  tai cô  : “Ngay cả quân đội cũng  điều động, cho dù  thù oán  ,   Nhan Ninh e là khó thoát.”
Người  xem ở vòng ngoài nhất nhàm chán gãi đầu, đang định   rời  thì tầm mắt bắt gặp Nhan Ninh ở cách đó  xa, kinh ngạc chỉ  cô.
“Lý đoàn trưởng! Cô , cô  ở đây!”
Trong nháy mắt, tất cả   đều  đầu  về phía , thần sắc khác ,  kinh ngạc,  nghi ngờ, còn   xem náo nhiệt.
Nhan Ninh: ?
Đám đông ở giữa tự động tách  một con đường, Lý Đức Khải từ bên trong chậm rãi  , ánh mắt   trực tiếp khóa chặt Nhan Ninh, giơ loa phóng thanh trong tay lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-61-dao-san-ho-de-buoc-toi.html.]
“Nhìn vẻ mặt của cô, hình như cô còn  hiểu tại ?”
Nhan Ninh quả thực  hiểu.
Lý Đức Khải nhướng mày, chậm rãi : “Nghe  cô dùng mười hai bao gạo để đổi vàng,    thể hỏi,  gạo của cô lấy từ   ?”
Nhan Ninh mơ hồ cảm thấy Lý Đức Khải hình như đang đào hố cho , chẳng lẽ là   cô ăn cắp vật tư của nhà máy?
“Gạo là của .” Cô thành thật trả lời.
Ánh mắt Lý Đức Khải chợt lóe lên tia sáng.
Mắc câu ,   đợi chính là câu trả lời .
Hắn  giả vờ đáng tiếc xòe tay: “Nhan Ninh, tuy cô mới đến nhà máy của chúng , nhưng cô hẳn là  quy định của chúng  chứ,  khi   nộp hết tất cả vật tư, do chúng  thống nhất phân phối.”
“ chúng   nộp .” Nhan Ninh phản bác.
Xe RV và vật tư còn sót  trong xe RV, bọn họ đều  mang .
“Nếu thật sự  nộp, cô mới đến đây mấy ngày,   gạo của cô lấy từ  ? Chẳng lẽ cô   là Lệ đoàn trưởng tham ô đưa cho cô?”
Không cho Nhan Ninh cơ hội mở miệng  chuyện, Lý Đức Khải  ám chỉ: “ Lệ đoàn trưởng chắc chắn   loại  đó, cô là bạn của Lệ đoàn trưởng,  thể lúc kiểm tra  ,  nhờ Lệ đoàn trưởng tạo điều kiện cho cô?  quy củ chính là quy củ,   quy củ thì  thành phương viên,     đúng ?”
Những  xung quanh lập tức phụ họa: “Nói đúng!”
Tần Dục khẽ nheo mắt, quả nhiên, chuyện hôm nay   nhằm  Nhan Ninh, mà là  thông qua Nhan Ninh để phá hoại danh tiếng của Lệ Nhậm.
Lệ Nhậm là  đầu tiên dẫn    khu an , đại đa   trong khu an  đều tuyệt đối tin tưởng Lệ Nhậm.
Lý Đức Khải   thế Lệ Nhậm nắm quyền kiểm soát khu an , việc đầu tiên   là lung lay nền tảng    tin tưởng của Lệ Nhậm.
Chuyện của Nhan Ninh chính là ngòi nổ  nhất.
“Không  nên lời nữa  chứ,” Giọng  Lý Đức Khải lộ rõ vẻ đắc ý,   phất tay, “Đi, đưa Nhan Ninh !”
Hàng chục   vũ trang đầy đủ lập tức tiến lên chuẩn  bắt Nhan Ninh.
Đôi mắt đen láy của Tần Dục chợt trầm xuống.
Anh bước một bước dài về phía , chắn  mặt Nhan Ninh.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Lý Đức Khải nhếch mép, khinh thường đánh giá Tần Dục: “Sao,  cho rằng chỉ một    thể chống  quân đội?”
Vừa dứt lời, đội vũ trang hơn trăm  từ phía    ùa , bao vây Tần Dục và Nhan Ninh.
Những  xung quanh   từng thấy trận thế , thấy tình hình sắp bùng nổ,  ít   trốn đến nơi tương đối an .
Tề Mạn Ni kéo tay áo Vương Thanh: “Làm  bây giờ? Chúng    tiếp tục ở  đây?”
Vương Thanh nắm lấy tay cô : “Trước tiên cứ án binh bất động.”
Đột nhiên một tiếng s.ú.n.g lớn thu hút sự chú ý của bọn họ.
Mọi   đầu  , một  đàn ông tóc vàng vênh váo giơ s.ú.n.g lên trời.
Nghiêm Thừa Uyên chậm rãi hạ tay xuống, họng s.ú.n.g chĩa  Lý Đức Khải: “Hôm nay  xem ai dám động  Nhan Ninh!”
Không chỉ Nghiêm Thừa Uyên, Ứng Thiên Tiếu, Tô Lăng và cả Từ Khoa  mà cũng đến, bọn họ cầm vũ khí, đều  chuẩn  sẵn sàng đánh .