Bị hàng ngàn con mắt đỏ ngoe rỗng tuếch  chằm chằm,    lính cảm thấy sợ hãi, kinh hoàng lùi về  nửa bước.
"Không  lùi!" Lệ Nhậm lộn  leo lên nóc xe, ánh mắt trầm   lệnh, "Tất cả đều nhắm chuẩn  bắn!"
Tiếng s.ú.n.g  ngừng, nhưng đại quân zombie  xông về phía bọn họ!
Thấy tình hình  , Vương Thanh lập tức vận dụng dị năng tạo  bức tường băng  cầu, chặn đám zombie đang xông tới.
  nhanh, bức tường băng của     đám zombie điên cuồng phá vỡ, Vương Thanh cắn răng,  ngừng tạo  bức tường băng mới, nhưng chỉ  thể  chậm tốc độ zombie xông tới.
Trước quân đoàn zombie khổng lồ, bức tường băng của    mỏng manh như thủy tinh.
Không , cứ tiếp tục như  thì sẽ   hồi kết.
Lệ Nhậm  chút do dự trực tiếp giơ tay  lên, một luồng điện màu xanh phóng  từ lòng bàn tay  , trực tiếp giật đám zombie xông lên phía  cháy đen!
Những  lính xung quanh đều sững sờ.
Lệ đoàn trưởng của bọn họ  mà cũng là dị năng giả?
"Còn ngây  đó  gì!   chống đỡ  lâu !" Lệ Nhậm gầm lên với đám lính, lòng bàn tay  ngừng phóng  từng đợt điện.
Những  lính vội vàng giơ s.ú.n.g lên tiếp tục bắn.
Lệ Nhậm   đầu  về phía Tần Dục và những  khác: "Có dị năng thì mau chóng hỗ trợ , đừng  giấu giếm nữa, giấu nữa thì tất cả chúng  đều  chết!"
Ánh mắt Tần Dục lạnh lùng: " đương nhiên !"
Nói xong,  giơ tay lên, một cơn lốc xoáy khổng lồ đột nhiên xuất hiện, ngay lập tức cuốn một lượng lớn zombie lên  trung, xé nát chúng.
Ánh mắt Lệ Nhậm khẽ nheo , quả nhiên   đoán  sai, hôm đó khi tiến  Thanh Vân, cơn lốc xoáy thổi bay sương mù chính là do Tần Dục tạo .
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Rõ ràng  mạnh, nhưng tên   luôn cố ý che giấu thực lực của .
Những  khác cũng  lượt gia nhập  trận chiến với zombie.
Tô Lăng  ở phía , nghi ngờ  lòng bàn tay .
Rõ ràng    tạo lá chắn bảo vệ cho tất cả  , lẽ   ngăn cách  cảm giác của zombie mới đúng, tại  đám zombie  vẫn nhắm thẳng  bọn họ mà lao tới?
Là dị năng của    vấn đề ?
Hay là,  zombie tiến hóa đang quấy nhiễu dị năng của  ?
Không chỉ Tô Lăng nghĩ như , Nhan Ninh cũng cảm thấy  gì đó  đúng.
Khi tất cả   đang dốc sức chống  zombie, Nhan Ninh lộn  nhảy xuống xe, men theo dây cáp xiên của cây cầu lớn bắc qua sông nhanh chóng leo lên, chớp mắt  leo lên đỉnh cao nhất.
Cô  ở vị trí cao nhất của tháp cáp  xuống phía .
Quả nhiên, ở giữa đám zombie đông nghịt,  một con zombie  nhỏ,  qua  vẻ là một đứa trẻ loài   bảy, tám tuổi.
Hơi thở của zombie trẻ em  giống hệt với hai con zombie tiến hóa  đó, lạnh lẽo và nguy hiểm.
Nó cũng là zombie tiến hóa.
Chỉ là Nhan Ninh   nó đang tiến hóa theo hướng nào.
 lúc , con zombie nhỏ  nhạy bén nhận  ánh mắt của Nhan Ninh.
Nó đột nhiên ngẩng đầu lên, chạm mắt với Nhan Ninh ở  cao.
Khoảnh khắc , Nhan Ninh bỗng nhiên cảm thấy đầu  truyền đến cơn đau như  kim châm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-64-bi-doa-so-tan-duc-anh-muon-di-tim-chet-sao.html.]
Cơn đau dữ dội khiến cô  thể giữ thăng bằng, suýt chút nữa thì lảo đảo ngã xuống khỏi tháp cáp.
May mà cô kịp thời nắm lấy dây cáp.
Con zombie nhỏ ... hình như  thể trực tiếp tấn công tinh thần cô?
 tại  bây giờ nó   tấn công nữa? Cô rõ ràng đang ở trong tình cảnh  nguy hiểm.
Vừa , thời điểm nó tấn công cô là lúc hai   , chẳng lẽ ,  thấy mắt nó mới  tấn công?
Trong lúc cô đang suy nghĩ, gần như tất cả   bên  đều  cảnh tượng  dọa sợ.
Bọn họ  còn thời gian để suy nghĩ Nhan Ninh  leo lên đó bằng cách nào, nhưng lúc  trong mắt bọn họ, Nhan Ninh chỉ dựa  một tay bám  dây cáp ở đỉnh cao nhất của cây cầu lớn bắc qua sông,  gió thổi lắc lư, trông như sắp rơi xuống bất cứ lúc nào.
Bên  chân cô là trung tâm của cây cầu,  là zombie chen chúc, nếu rơi xuống cho dù  ngã chết, cũng sẽ  zombie gặm nhấm sạch sẽ.
Mọi  đang nghĩ như ,  ngờ giây tiếp theo, Nhan Ninh giống như ngọn nến tàn trong gió rơi xuống!
Vài  lính hoảng sợ hét lớn: "Cô  rơi xuống !"
Tần Dục co rút đồng tử, theo bản năng  lao  đám zombie, nhưng   Nghiêm Thừa Uyên ngăn cản.
"Anh bình tĩnh một chút! Chẳng lẽ    tìm c.h.ế.t !" Nghiêm Thừa Uyên tức giận hét lớn.
Nhan Ninh  thật sự xảy  chuyện   còn  , nếu Tần Dục nhất thời nóng nảy xông , sẽ lập tức  đại quân zombie xé thành mảnh nhỏ!
Thấy Tần Dục dừng bước, Nghiêm Thừa Uyên thở phào nhẹ nhõm, đang định giơ s.ú.n.g lên tiếp tục g.i.ế.c zombie thì bỗng nhiên  thấy giọng  cực kỳ nhỏ nhẹ của .
"Nếu  đủ mạnh..."
Giọng   nhỏ, gần như tan biến trong tiếng gió.
Tần Dục cúi đầu, tóc mái che khuất đôi mắt, xung quanh  ẩn ẩn tỏa  khí đen.
Cảm giác âm u đáng sợ đó  xuất hiện.
Những  khác đều đang tập trung chiến đấu với zombie,  ai chú ý đến bên , chỉ  Nghiêm Thừa Uyên nhận  sự khác thường của .
"Này, Tần Dục,    ?"
Nghiêm Thừa Uyên nắm lấy vai Tần Dục, xoay  , nhưng  sững sờ.
Đáy mắt Tần Dục đen kịt, giống như vực sâu lạnh lẽo, tĩnh mịch và   sức sống.
Khí đen xung quanh ngày càng đậm, nhiệt độ xung quanh dường như cũng giảm xuống một chút, so với đại quân zombie  mặt, Tần Dục dường như còn đáng sợ hơn.
Cơ bắp   Nghiêm Thừa Uyên đều căng cứng, cố gắng kìm nén  bản năng  lùi : "Chuyện gì ? Anh   gì?"
Tần Dục im lặng giơ tay về phía  ,  tay là một tinh thể  mất  ánh sáng.
Đây   là tinh thể trong đầu zombie tiến hóa ?
Nghiêm Thừa Uyên đột nhiên nhớ tới con zombie tiến hóa mà bọn họ gặp  đường đến Thanh Vân, chính   suýt chút nữa  c.h.ế.t trong tay con zombie đó.
Tần Dục  mà  hấp thụ, giữ  đến bây giờ?
Nhìn trạng thái hiện tại của , hấp thụ tinh thể rõ ràng  tác dụng phụ  lớn.
Đáy mắt Tần Dục lãnh đạm  chút cảm xúc,  thu tay , đột nhiên xoay  lao về phía đám zombie.
"Này!"
Nghiêm Thừa Uyên  kịp kéo  , nhưng cảnh tượng   xé nát mà   tưởng tượng   xuất hiện.