Ánh mắt Tần Dục tối sầm , sát khí lóe lên trong đáy mắt đen láy, nhưng   Nhan Ninh nắm lấy tay.
"Không  , Tần Dục, chúng   thôi."
Cơ thể Nhan Ninh vẫn    hồi phục, giọng    vẻ yếu ớt.
Tần Dục cúi đầu  cô, xoa đầu cô: "Ừ."
Lý Đức Khải giả vờ tiếc nuối xòe tay: "Đây   là  ép cô , là cô tự   đấy."
Nhìn bộ dạng  xí của Lý Đức Khải, Nghiêm Thừa Uyên khinh thường hừ một tiếng,  đến bên cạnh Nhan Ninh: "Nhan Ninh, đừng sợ,   cùng em."
Tô Lăng lập tức  theo: " cũng  cùng  ."
Ứng Thiên Tiếu và Từ Khoa cũng  theo: " cũng ,  cũng !"
Lệ Nhậm  nhịn   về phía Nhan Ninh.
Nhan Ninh đang cong đôi mắt trong veo sạch sẽ,  ngọt ngào, trông  vẻ  vui.
Tại    đều cam tâm tình nguyện  theo cô?
... Ngay cả bản    cũng .
Kể từ khi tận thế bùng nổ đến nay, tất cả những  sống sót ở thành phố Thanh Vân đều đặt hy vọng   , vì    cũng luôn cố gắng vì điều đó.
Trước đây khi   dị năng,   đều liều mạng chiến đấu với zombie,  ngừng tìm kiếm vật tư mới cho  .
Anh   theo chỉ huy,   việc một cách  nhất.
Anh  tuân theo mệnh lệnh,  khi cứu Trần tư lệnh trở về,    giao quyền chỉ huy khu an  cho ông .
 kể từ khi   nhận  tin tức về em gái , lặn lội ngàn dặm để cứu  nhưng  phát hiện  đó là một cái bẫy.
Kể từ khi    đồng đội đẩy  đám zombie.
Hình như trái tim     đổi.
Cũng đủ , bản    đủ nhiều .
Lệ Nhậm cảm thấy nhẹ nhõm, đột nhiên mỉm  thoải mái: "Nhan Ninh  thương là do , nếu ,  cũng  cùng cô ."
Căn cứ , nếu Lý Đức Khải  như , thì cứ cho  .
Lý Đức Khải suýt chút nữa tưởng   nhầm,  dám tin Lệ Nhậm    những lời như .
Anh  đang  gì ? Anh   ? Anh   giao căn cứ an   cho ?
Lý Đức Khải cố gắng kiểm soát biểu cảm  mặt, để bản  đừng quá phấn khích: "Không ngờ Lệ đoàn trưởng  là   trách nhiệm như ,  tự thấy hổ thẹn."
Lệ Nhậm mặt  cảm xúc : "Nếu , trả xe và vật tư  cho chúng ."
" cũng sẽ   khó các , Lệ đoàn trưởng  cống hiến nhiều như  cho khu an  của chúng , cho thêm một ít vật tư cũng là chuyện nên ."
Khóe miệng Lý Đức Khải nhếch lên suýt chút nữa  kiềm chế ,   sợ Lệ Nhậm đổi ý, vội vàng sai  mang xe RV và vật tư của bọn họ .
Vương Thanh  bên cạnh ngẩn ,  ngờ sự việc  phát triển theo hướng .
Vương Thanh là  hiểu rõ nhất sức chiến đấu của những  ,   bọn họ, hôm nay căn bản  thể qua cầu, cũng  lấy  xe lương thực .
Lý đoàn trưởng rốt cuộc đang nghĩ gì ? Thật sự  đuổi hết những dị năng giả   vì thù oán cá nhân với Nhan Ninh ?
Lệ đoàn trưởng  là thế nào? Sao   theo luôn ?
Vương Thanh thật sự  hiểu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-69-roi-bo-can-cu-de-lai-hau-chieu.html.]
Tuy nhiên,   cũng  chút   theo.
 Tề Mạn Ni vẫn còn trong khu an ,    thể bỏ rơi Tề Mạn Ni.
Những  đáng tin cậy đều  hết , nghĩ đến   trong khu an  chỉ còn    và Tề Mạn Ni là hai dị năng giả, Vương Thanh  thấy đau đầu.
Nếu  gặp  tình huống nguy hiểm như hôm nay, một    căn bản  ứng phó nổi.
...
Mấy  lính lái xe RV của bọn họ  khỏi khu an , vật tư cũng   chất hết lên xe.
"Lệ đoàn trưởng,     , cho  thêm một ít vật tư," Lý Đức Khải  , "Hy vọng  sống , đừng c.h.ế.t quá sớm, nếu  Trần tư lệnh sẽ đau lòng đấy."
Lệ Nhậm  lạnh một tiếng: "Mượn lời chúc phúc của ."
Mọi  lên xe kiểm tra vật tư còn   xe, quả nhiên là những thứ bọn họ  giao nộp  đó.
Ngoài , còn  thêm một thùng mì gói và một thùng bánh quy.
Nhan Ninh  đói bụng, lục lọi trong thùng bánh quy, đột nhiên ồ lên một tiếng.
Dưới cùng của thùng bánh quy  một vật màu đen.
Đây là gì ?
Hình như   đồ ăn .
Cô  định lấy thứ đó , thì  Tần Dục giữ tay .
Anh đưa một ngón tay lên  môi: "Suỵt."
Nhan Ninh chớp chớp mắt, chuyển sang lấy một hộp bánh quy, xé  ăn rôm rốp.
Xác nhận   vấn đề gì, bọn họ liền lái xe RV rời khỏi khu an , Tô Lăng  chằm chằm bóng dáng Lý Đức Khải ngày càng xa dần từ cửa sổ  xe, lẩm bẩm: "Cứ tha cho   như , thật sự  cam tâm."
"Cũng  tính là tha cho  ," Tần Dục liếc  Lệ Nhậm đang  bên cạnh, "Lệ đoàn trưởng   còn để  hậu chiêu ."
Lệ Nhậm  : "Anh phát hiện   ?"
"Nhan Ninh phát hiện , trong thùng bánh quy  một bộ đàm." Tần Dục thản nhiên trả lời.
Anh cũng đoán   một chút, dù  Lệ Nhậm  đoàn trưởng lâu như ,  thể nào    tâm phúc, để  một tai mắt ở đây cũng là chuyện bình thường.
Lệ Nhậm khẽ ừ một tiếng: "    vì  tranh giành quyền lực với  , chỉ là  điều tra rõ ràng chuyện của em gái ."
"Em gái?"
"Lần các  gặp ,  đang  cứu em gái ,   con bé  mắc kẹt ở thành phố Lạc."
Nghe đến đây, Nhan Ninh đột nhiên nhớ , trạm xăng mà Lệ Nhậm phát hiện  dị năng của cô, tên là trạm xăng thành phố Lạc.
"Sau đó thì ?" Nhan Ninh tò mò hỏi.
"Sau đó," Lệ Nhậm cúi đầu, cảm xúc trong mắt vô cùng phức tạp, "Trên đường  tìm em gái,   đồng đội đẩy  đám zombie, suýt chút nữa c.h.ế.t ở đó."
"Hả?" Nhan Ninh  chút kinh ngạc, "Không  đồng đội ?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Trong thời khắc sinh tử, ngay cả   yêu cũng  thể trở mặt thành thù, huống chi là đồng đội," Lệ Nhậm giật giật khóe miệng, "Lúc đó   zombie cắn, tuyệt vọng chờ chết, nhưng  chết, ngược  thức tỉnh dị năng."
Nhan Ninh sững , đột nhiên  về phía Tần Dục.
Cho dù là Nghiêm Thừa Uyên, Tô Lăng,  Lệ Nhậm, đều là  zombie cào cắn mới thức tỉnh dị năng.
 Tần Dục  bao giờ nhắc đến, lúc    trải qua những gì.
Tần Dục nhận thấy ánh mắt của Nhan Ninh, im lặng   gì.