Đại quân zombie rút lui dần dần biến mất khỏi tầm mắt, Nhan Ninh cũng   ý định đuổi theo, chiếc quạt trong tay cô khẽ lắc,  cô thu  túi trữ vật.
Ngọn lửa đen  chân  cháy gần hết, Nhan Ninh nhảy xuống từ  tường thành, xoay  một cách linh hoạt   trung  vững vàng đáp xuống mặt đất.
Bức tường băng cực dày bao quanh cửa lớn   ngọn lửa thiêu rụi tan chảy hơn nửa, Nhan Ninh  đến  bức tường băng, cong ngón trỏ gõ nhẹ -
Rắc.
Bức tường băng lập tức nứt  một khe hở từ giữa, ngay  đó vết nứt lan   bộ mặt tường.
Nhan Ninh  gõ thêm một cái nữa, bức tường băng vỡ vụn thành những mảnh băng, rơi xuống đất, để lộ hơn mười  đang run rẩy trốn bên trong.
Tề Mạn Ni vốn  rơi  tuyệt vọng, bức tường băng đột nhiên nứt  càng khiến cô  giật , tưởng rằng đại quân zombie  phá vỡ lớp phòng thủ cuối cùng xông .
Tuy nhiên, bên ngoài bức tường băng chỉ  bóng dáng một cô gái.
Là Nhan Ninh.
"Không  ," Nhan Ninh cong đôi mắt xinh , "Ra ."
Tề Mạn Ni ngây   cô, vẫn   hồn: "... Zombie ?"
"Giết một phần,  còn  chạy ." Nhan Ninh trả lời.
Phía  cô quả thực   một con zombie nào, trong tầm mắt đều  ngọn lửa thiêu rụi, chỉ còn  một mảnh hoang tàn trơ trọi.
Đôi mắt Tề Mạn Ni dần sáng lên: "Cô đến cứu chúng  ?"
Nhan Ninh chớp mắt khó hiểu.
Không  đến cứu bọn họ, chẳng lẽ đến  chuyện phiếm?
Nhan Ninh  , lúc nãy  nhốt ở ngoài cửa cầu cứu vô vọng, trong lòng Tề Mạn Ni tuyệt vọng đến mức nào.
Ánh mắt cô dừng    Vương Thanh đang nhắm chặt mắt  còn chút sức sống trong lòng Tề Mạn Ni: "Anh  c.h.ế.t ?"
Tề Mạn Ni sững , cúi đầu  Vương Thanh đang nhắm chặt mắt  còn chút sức sống, lắc đầu : "...   ."
Những  khác cũng chạy đến đây, Lệ Nhậm  cau mày, trực tiếp  tới dùng ngón tay ấn  mạch m.á.u ở cổ Vương Thanh,  đó  dò xét  thở của  .
Một lúc , Lệ Nhậm thở phào nhẹ nhõm: "Không ,   còn sống, chắc chỉ là ngất  thôi."
Còn lúc , cánh cửa lớn vốn đóng chặt cuối cùng cũng "kẽo kẹt" mở  một khe hở.
La Tử Văn nắm chặt s.ú.n.g thăm dò từ phía  cánh cửa.
Khi  thấy cảnh tượng bên ngoài đầy xương cốt cháy đen  còn nguyên vẹn,   kinh ngạc trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Đây... đây là do Nhan Ninh  ?
Đại quân zombie đáng sợ như , đối với họ mà  giống như tai họa diệt vong, Nhan Ninh dường như  tốn chút sức lực nào  giải quyết xong.
Chuyện lấy một địch vạn,   cứ tưởng chỉ tồn tại trong tưởng tượng của  hùng, hôm nay  mà  tận mắt chứng kiến.
La Tử Văn thu  vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng vẫy tay với họ: "Mọi  mau  !"
Hơn mười  sống sót gần như  quỳ  bò chạy  khu an , Tề Mạn Ni cũng khó khăn đỡ Vương Thanh dậy   trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-77-xin-loi-chung-toi-den-muon.html.]
Tuy nhiên, sức lực của cô  dường như  đủ để đỡ một , bước chân loạng choạng, suýt nữa thì ngã.
Lệ Nhậm thấy , đưa tay  đỡ cô : "Để ."
Trong khu an ,  nhà của những  sống sót ôm   nức nở.
Tuy nhiên,  sống sót dù  cũng chỉ  hơn mười , những  khác  thấy   của  sống sót trở về, nhất thời quần chúng phẫn nộ, tiếng  và tiếng mắng chửi vang lên  ngớt.
Lệ Nhậm cõng Vương Thanh   khu an ,    thấy Trần Quốc Chính và Lý Đức Khải đang  ở cửa.
Ánh mắt   trực tiếp lướt qua Lý Đức Khải,  đến  mặt Trần Quốc Chính: "Tư lệnh Trần, xin , chúng  đến muộn."
Trần Quốc Chính vẻ mặt phức tạp: "Không muộn,  muộn,  còn  cảm ơn các  mới đúng, là các   bảo vệ khu an  ."
Trần Quốc Chính  ,   nhịn   về phía Nhan Ninh đang nhảy chân sáo phía .
Nếu  tận mắt chứng kiến, ông   khó liên tưởng cô gái xinh  đáng yêu  với   hùng oai phong lẫm liệt  nãy  tường thành lấy một địch vạn.
Quả nhiên  thể  mặt mà bắt hình dong.
Hơn nữa, ông   quá đánh giá thấp năng lực của dị năng giả.
Chỉ riêng Nhan Ninh một ,  vượt qua sức chiến đấu của  bộ quân đội trong khu an .
Tên Lý Đức Khải  cứ liên tục nhồi nhét cho ông , khiến ông  nảy sinh suy nghĩ "Dị năng giả kỳ thực cũng  mạnh đến ".
Ông   sai   !
Trần Quốc Chính hối hận  thôi, nếu lúc  ông   quá tin tưởng Lý Đức Khải, khi Lý Đức Khải đuổi Nhan Ninh và những  khác  cũng   tay ngăn cản, thì hôm nay  lẽ căn bản sẽ  c.h.ế.t nhiều  như .
Sinh mạng của hơn một ngàn , cứ như   chôn vùi bởi một ý nghĩ của ông .
Lý Đức Khải  giỏi quan sát sắc mặt, lúc   nhanh chóng đoán  suy nghĩ của ông  từ sự  đổi biểu cảm của Trần Quốc Chính.
Trần Quốc Chính  bắt đầu thất vọng về   ,  thể tiếp tục như  nữa.
Lý Đức Khải đảo mắt, tươi   đến  mặt Nhan Ninh.
"Nhan Ninh,    sớm với chúng  là cô lợi hại như  chứ? Khu an  của chúng  bây giờ đang  thiếu một dị năng giả mạnh mẽ như cô đấy!"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nhan Ninh  thèm    lấy một cái, ngược  vui vẻ vẫy tay với Trần Văn Tĩnh.
Sắc mặt Lý Đức Khải cứng đờ,  nhanh chóng  : "  chắc chắn cô  chút khúc mắc với , nhưng đó đều là hiểu lầm, đúng , căn nhà của các cô chúng  đều  động đến, hoặc là cô  ở phòng đơn ?  cũng  thể sắp xếp cho cô."
Nhan Ninh lúc  mới nghiêng đầu khó hiểu   : "Ai    ở đây chứ?"
Câu    ,  chỉ Lý Đức Khải sững , Trần Quốc Chính cũng kinh ngạc  cô: "Cô  ở đây? Cô   ?"
"Đương nhiên là về khách sạn ở ." Nhan Ninh vẻ mặt vô tội trả lời.
Sắc mặt Trần Quốc Chính   đổi, ông  bước nhanh đến  mặt cô, hạ giọng hỏi: "Nhan Ninh,   cô vẫn còn giận chuyện lúc  ?"
Người bình thường lúc  sẽ khách sáo một chút,   thẳng  như .
Thế nhưng Nhan Ninh  chút do dự gật đầu: "."
Trần Quốc Chính  ngờ cô  thẳng thừng như , nhất thời   nên lời.
Ông   chút căng thẳng hỏi: "Vậy,  cô  thế nào mới chịu  về khu an  ở?"