Tiếng của Nghiêm Thừa Uyên đột ngột dừng .
Anh chút khó tin Tần Dục, ánh mắt Tần Dục gợn sóng, im lặng .
Tô Lăng tưởng Nhan Ninh hiểu, nhớ Ứng Thiên Tiếu từng với rằng, Nhan Ninh lẽ là Anh.
Vì , bụng giải thích: "Hai yêu , nhưng kết hôn, thì gọi là quan hệ bạn trai bạn gái."
Nhan Ninh chớp chớp mắt, hỏi tiếp: "Vậy yêu là gì?"
Tô Lăng luôn cảm thấy những chuyện nên do một nhỏ tuổi như giải thích, đành cắn răng : "Ừm... cũng là quan hệ tương tự."
Nhan Ninh nhanh chóng tính toán trong đầu, đột nhiên hiểu : " hiểu , đều là quan hệ ngủ chung."
Nhất thời, phòng khách im lặng.
Mặc dù như cũng sai, nhưng cảm thấy kỳ quái?
Từ Khoa hóng hớt sợ chuyện lớn: "Vậy cô và Lệ Nhậm là quan hệ ngủ chung ?"
Lệ Nhậm suýt nữa sặc nước miếng.
Không , lôi chuyện nữa!
"Không." Nhan Ninh chút do dự trả lời.
Câu trả lời của cô quá nhanh, Lệ Nhậm thở phào nhẹ nhõm, chút nghẹn khuất.
Từ Khoa nhướng mày, đôi mắt cặp kính lóe lên tia tinh quái: "Vậy cô và ai là quan hệ ngủ chung?"
Nhan Ninh nghiêng đầu suy nghĩ.
Từ Khoa chút kinh ngạc.
Cô mà còn suy nghĩ? Không nên trực tiếp trả lời Tần Dục ?
Anh cứ tưởng Nhan Ninh chỉ suy nghĩ một chút là xong, kết quả Nhan Ninh càng nghĩ càng lâu, thậm chí bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Từ Khoa: ???
Không chứ, câu hỏi đáng để cô suy nghĩ lâu như ?
Rốt cuộc khó trả lời đến mức nào, cô thấy sắc mặt của ai đó ở đây âm trầm !
Nhan Ninh nghĩ mãi, cuối cùng vẫn nhịn lên tiếng thắc mắc: "Không thể ngủ chung ?"
"..."
Im lặng, là cây cầu Cambridge đêm nay.
Nhan Ninh, suy nghĩ của cô vẻ nguy hiểm đấy.
Nhan Ninh dường như nhận lời kinh thiên động địa gì, vẫn còn lẩm bẩm:
"Tất nhiên thích ngủ chung với Tần Dục nhất , nhưng ngủ chung với cũng , ngủ chung với họ cũng , ngủ chung với bạn bè cũng ..."
Ban đầu đến và họ, Từ Khoa còn miễn cưỡng gật đầu , mãi đến khi thấy chữ "bạn bè" phía , đầy đầu dấu chấm hỏi.
"Bạn bè?"
Nhan Ninh gật đầu.
Các bạn nhỏ ở yêu giới đều ngủ chung với , đặc biệt là những mèo yêu nhỏ hóa hình, ai cũng thích chen chúc ngủ chung một ổ.
Chuyện chẳng bình thường ?
Không hiểu , Từ Khoa chút thương cảm Tần Dục.
Nhan Ninh... đúng là bình thường theo nghĩa.
Từ Khoa cứ tưởng Tần Dục sẽ tức giận, thế nhưng sắc mặt Tần Dục hề đổi, giọng điệu nhàn nhạt: "Mấy vòng vo tam quốc cô mơ hồ , hỏi thẳng luôn là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-80-lat-do-bat-com-cho-nay.html.]
Nói xong, Tần Dục ngẩng lên cô hỏi: "Nhan Ninh, em thích ?"
Anh cô, giọng trầm thấp lười biếng, đôi mắt đen láy lạnh lùng ánh lên tia sáng dịu dàng.
Nhan Ninh sững sờ, tim đập thình thịch, hai má cũng ửng hồng.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Cô chút ngại ngùng cụp mắt xuống, gật đầu: "Thích."
Tần Dục đột nhiên cong môi : "Vậy là đủ ."
Những khác: "..."
Lật đổ bát cơm chó !
Sau khi Lệ Nhậm nhiều chính thức giải thích công chúng rằng là bạn trai của Nhan Ninh, làn sóng tin đồn trong khu an cuối cùng cũng lắng xuống.
Tuy nhiên, dần dần phát hiện rằng, thường xuyên ở bên cạnh Nhan Ninh nhất là một đàn ông khác, vô cùng trai.
Anh cũng là một trong những dị năng giả cứu khu an .
dị năng của đàn ông rốt cuộc là gì... ai .
Chỉ một ít thực sự chứng kiến năng lực thực sự của Tần Dục rằng, chỉ cần giơ tay lên là thể g.i.ế.c c.h.ế.t một đám zombie.
đa thực sự tin.
Và bằng cách nào, làn sóng truyền truyền , hiểu biến thành Tần Dục là kẻ ăn bám, dựa dẫm nhan sắc để Nhan Ninh để ý.
Khi Ứng Thiên Tiếu kể những lời đồn cho Tần Dục , Tần Dục thản nhiên : "Dù là dựa nhan sắc gì nữa, ít nhất cũng công nhận danh phận ."
Ứng Thiên Tiếu: "..."
Anh Dục, ngờ cũng ngày vì tình yêu mà cam tâm tình nguyện kẻ ăn bám.
...
Trong thời gian , khu an yên bình, zombie tấn công, Lý Đức Khải cũng động tĩnh gì, tỏ vẻ an phận thủ thường.
Nhan Ninh buồn chán dạo trong khu an , thấy một quen mắt.
Là cô gái trốn bức tường băng của Vương Thanh ngày zombie vây thành, Nhan Ninh nhớ cô tên là Tề Mạn Ni.
Chỉ là bây giờ cô đang bậc thang cửa phòng y tế, trông vẻ thất thần.
Nhan Ninh nhịn tò mò, tiến gần hỏi cô : "Cô ?"
Tề Mạn Ni ngẩng đầu, thấy là Nhan Ninh, ánh mắt trống rỗng của cô khôi phục đôi chút thần sắc, nhưng chỗ khác: "... Không gì."
Đột nhiên, chóp mũi Nhan Ninh ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, cô nhíu mày khó hiểu, cẩn thận ngửi ngửi.
Quả thực là mùi hương lạ lùng trong phòng cô đêm hôm đó.
Lúc đó, cô ở trong phòng ?
Chú ý đến hành động của Nhan Ninh, Tề Mạn Ni đoán cô ngửi thấy, cô cũng giấu giếm, thẳng thắn với Nhan Ninh: "Dị năng của là tàng hình, lúc đó Lý Đức Khải bảo điều tra cô, nên tàng hình lẻn phòng cô."
Chỉ là ngay lập tức Nhan Ninh phát hiện.
Nhan Ninh là đầu tiên, cũng là duy nhất thể phát hiện cô khi tàng hình.
Nhan Ninh chút bất ngờ, Lý Đức Khải để ý từ sớm như ?
"Vậy, cô là của Lý Đức Khải?" Nhan Ninh chớp mắt hỏi cô .
Tề Mạn Ni nở một nụ bất lực: " bao giờ là của ai cả, chỉ là Lý Đức Khải thích sai và Vương Thanh việc cho hơn thôi, cũng sẽ cho chúng thêm một lợi ích."
Nhắc đến Vương Thanh, ánh mắt cô rõ ràng ảm đạm hơn.
Cô và Vương Thanh quả thực từng một việc sạch sẽ cho Lý Đức Khải, lẽ đây cũng là báo ứng.
Nhan Ninh im lặng mắt cô , đột nhiên hỏi: "Vương Thanh ?"