Cánh tay Lệ Nhậm buông thõng,   im lặng một lúc,  hỏi với vẻ  chắc chắn: "Nhan Ninh rốt cuộc là ai? Cô    dị năng giả, đúng ?"
Tần Dục liếc   , bình tĩnh : "Cô  là dị năng giả."
"..."
Nghiêm Thừa Uyên khoanh tay  chằm chằm Lệ Nhậm: "Tần Dục  đúng, cô  là dị năng giả."
Những  khác cũng gật đầu phụ họa.
Lệ Nhậm cau mày: "Trong căn phòng  cũng  ít dị năng giả,  ai  thể   như cô ."
Đôi mắt đen láy sâu thẳm của Tần Dục  thấy đáy: "Trong não của zombie tiến hóa  tinh hạch,  thể khiến dị năng tiến hóa, dị năng của Nhan Ninh vượt quá sức tưởng tượng của , chỉ là vì dị năng của cô   tiến hóa hơn thôi."
Nghiêm Thừa Uyên  chút bất ngờ liếc  Tần Dục.
Tên  thật sự  thể bịa chuyện.
Lệ Nhậm như  hiểu  gật đầu: "Hóa  là , thảo nào Nhan Ninh  lợi hại như ."
Nghiêm Thừa Uyên: "..."
Không  chứ,  thật sự tin  !
...
Sau khi Nhan Ninh đến thành phố Lạc, cô lập tức thi triển thuật dẫn đường, chẳng mấy chốc, một làn sương đỏ xuất hiện  lòng bàn tay, bay về một hướng nào đó.
Thuật dẫn đường  mà   phản ứng?
Nhan Ninh  chút kinh ngạc, chẳng lẽ em gái của Lệ Nhậm thật sự ở thành phố Lạc?
Cô vội vàng đuổi theo làn sương đỏ đang bay .
Vượt qua hết tòa nhà cao tầng  đến tòa nhà cao tầng khác, Nhan Ninh nhanh nhẹn di chuyển trong thành phố.
Không   qua bao lâu, tốc độ của làn sương đỏ cuối cùng cũng chậm , dần dần dừng hẳn.
Nhan Ninh cũng dừng bước, cúi đầu  tòa nhà bên , tòa nhà  hình trụ,      là gì.
Cô tìm thấy lối xuống cầu thang từ sân thượng, phát hiện ổ khóa cửa  mà   trói bằng dây xích sắt to bằng cổ tay.
Nhan Ninh đưa tay nắm lấy dây xích, dùng sức kéo mạnh, dây xích lập tức đứt  từ giữa, rơi xuống đất loảng xoảng.
Cô đẩy cửa bước  tòa nhà, men theo cầu thang  xuống.
Tòa nhà   lộn xộn, xác zombie  la liệt  mặt đất, mặt đất và tường đều dính đầy máu, thoạt   trải qua một trận chiến ác liệt.
Hơn nữa, khắp nơi trong tòa nhà đều  thể  thấy dây leo mọc  từ tường và mặt đất, rễ của dây leo  màu xanh nhạt, trông giống như mới mọc .
Đi từ sân thượng xuống tầng một, Nhan Ninh  thấy tiếng  chuyện nhỏ, cô đổi hướng,  theo hướng phát  tiếng .
Phía  cô, một sợi dây leo màu xanh mảnh mai lặng lẽ vươn lên giữa  trung.
Lợi dụng lúc Nhan Ninh  chú ý, đầu cành đột nhiên như lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng về phía cô!
Nhan Ninh đột nhiên cảm nhận  sát khí từ phía , cô lập tức dịch chuyển để tránh đòn tấn công của dây leo.
Vừa mới đáp xuống đất, lập tức  vô  dây leo từ bốn phương tám hướng tấn công cô, mắt Nhan Ninh lóe lên, khớp ngón tay "cạch" một tiếng, các ngón tay nhanh chóng duỗi thẳng và khép .
Một đòn c.h.é.m tay, tất cả dây leo  mặt cô đều  chặt đứt!
Các đoạn rễ  đứt rơi xuống đất, những dây leo xung quanh dường như cảm nhận     đối thủ của cô, liền rụt , chui  khe tường.
Nhan Ninh đang định tiếp tục  về phía , thì đột nhiên  thấy tiếng loa phát thanh vang lên, một giọng nữ lạnh lùng vang vọng khắp tòa nhà:
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Nơi   chào đón  ngoài, mời cô rời  ngay lập tức."
Nhan Ninh trực tiếp  rõ mục đích đến: " đến tìm Lệ Giác."
Tòa nhà im lặng một lúc,  loa phát thanh  vang lên, vẫn là giọng nữ lạnh lùng đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-84-gap-duoc-le-giac.html.]
"Cô là ai?"
Nhan Ninh trả lời: " là bạn của Lệ Nhậm."
Loa phát thanh im bặt, hồi lâu   tiếng trả lời.
Nhan Ninh nghiêng đầu khó hiểu,    gì nữa?
Không lâu , một cô gái tóc ngắn thò đầu  từ căn phòng cuối hành lang,  cô với ánh mắt nghi ngờ: "Cô là bạn của Lệ Nhậm?"
Nhan Ninh  xem ảnh, lập tức nhận , đây chính là Lệ Giác.
Cô gật đầu: "Anh trai cô   cô ở thành phố Lạc,  đến tìm cô."
Lệ Giác cảnh giác cao độ, nhíu mày hỏi: "Vậy   ?"
"Anh  ở Thanh Vân." Nhan Ninh trả lời.
Thanh Vân?
Lệ Giác quả thật  từng   ở Thanh Vân  một khu an   lớn,  trai cô đang ở đó ?
Dù  thì,  trai vẫn còn sống là  .
Trong lòng Lệ Giác âm thầm thở phào nhẹ nhõm,  quan sát cô từ  xuống , vẻ mặt đầy nghi ngờ: "Vậy cô tìm thấy  bằng cách nào?"
"  cách tìm  đặc biệt." Nhan Ninh chớp mắt trả lời.
Lệ Giác  chằm chằm  cô: "Cô là dị năng giả?"
Nhan Ninh suy nghĩ một chút,  gật đầu.
Cũng coi như là  , dù    đều nghĩ như .
Hình như còn   khác trong phòng, Nhan Ninh thấy Lệ Giác  đầu   gì đó với  khác, vẻ mặt dịu  một chút.
"Được , cô   ."
Nhan Ninh lúc  mới vui vẻ bước tới.
Sau khi  phòng, Nhan Ninh mới phát hiện căn phòng   giống như bên ngoài đầy máu, bên trong sạch sẽ đến mức  thể  là  dính một hạt bụi.
Trên bàn bày  nhiều chai lọ, bên trong đựng chất lỏng đục với các màu sắc đậm nhạt khác .
Quả nhiên còn  một  khác trong phòng, là một  phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng, ngũ quan tinh xảo thanh tú, cử chỉ điệu bộ vẫn toát lên vẻ phong thái hơn  của thời trẻ.
Người phụ nữ trung niên mỉm   khi  thấy cô, tự giới thiệu: "Chào cô,  là Viên Thanh Liễu."
Nhan Ninh cũng lịch sự chào hỏi: " là Nhan Ninh."
Viên Thanh Liễu nở nụ  dịu dàng: "Nhan Ninh,   thể hỏi, cô  đây bằng cách nào ?"
Rõ ràng tất cả các lối  đều   bà  phong tỏa, dù là   zombie, đều  nên  .
Nhan Ninh đưa tay chỉ lên : " từ sân thượng xuống."
Viên Thanh Liễu sững sờ.
Sân thượng? Cô leo lên sân thượng từ tường ngoài bằng cách nào?
Hơn nữa, cửa thông từ sân thượng xuống      khóa bằng dây xích  ?
Viên Thanh Liễu nheo mắt,  năng lực chiến đấu mạnh mẽ của cô  , chắc là dùng dị năng phá hủy dây xích.
Sau khi Lệ Giác đóng cửa , cô    đầu  quan sát Nhan Ninh kỹ lưỡng.
Anh trai cô , một  đàn ông thẳng thắn  ở trong quân đội lâu như ,  mà   một  bạn nữ xinh  như ?
Thật khó tin.
"Cô   trai  ở Thanh Vân," Lệ Giác tò mò hỏi, "Anh  bảo cô đến tìm , là  cô đưa  đến đó ?"