Lệ Nhậm lùi  vài bước, ngẩng đầu  tòa nhà cao mười tầng , tường ngoài  là kính cường lực, trơn nhẵn đến mức   chỗ nào để đặt chân.
Làm  lên mái nhà ?
Nghĩ kỹ  thì, dù  cô cũng là dị năng  nâng cấp nâng cấp   nâng cấp bản plus,  lẽ đúng là phi logic như .
Nhan Ninh  chằm chằm  những dây leo, tò mò đưa ngón tay  chạm thử.
Điều đáng kinh ngạc là, những dây leo   còn bám chặt  cửa như gặp  thứ gì đáng sợ, cành lá bỗng nhiên run rẩy  ngừng,  đó rào rào rụt .
Giữa chúng lộ  một cái lỗ lớn,  đủ để bọn họ  qua.
Lệ Nhậm: "...?"
Anh   Nhan Ninh bằng ánh mắt kỳ lạ,  thầm nghĩ trong lòng, bản plus đúng là như , bản plus đúng là như .
Ba    tòa nhà, những dây leo phía    trở , đan xen che kín cái lỗ  .
Bên trong tòa nhà  khác gì so với   Nhan Ninh đến, khắp nơi đều là vết m.á.u và xác zombie  phân hủy.
Nhan Ninh quen đường quen lối  đến căn phòng nhỏ sạch sẽ đó,  gõ cửa.
Cửa nhanh chóng  mở , Lệ Giác  thấy Nhan Ninh thì  chút kinh ngạc: "Lại là cô? Cô rốt cuộc   bằng cách nào..."
Lời cô  đột nhiên dừng , ánh mắt  lên phía ,  thấy Lệ Nhậm cao lớn   Nhan Ninh.
Mắt Lệ Giác sáng lên: "Anh!"
Nhìn thấy Lệ Giác quả thật  , tinh thần cũng  , Lệ Nhậm cuối cùng cũng yên tâm: "Em   là  ."
Nghe thấy tiếng động, Viên Thanh Liễu cũng từ phòng thí nghiệm  : "Sao ?"
"Cô Viên! Anh trai em đến tìm em !" Lệ Giác vô cùng vui vẻ kéo Lệ Nhậm giới thiệu với bà .
Viên Thanh Liễu mỉm  dịu dàng: "Vậy thì  . Em cứ  theo  trai em về..."
Lúc , Tần Dục cũng bước  căn phòng nhỏ.
Viên Thanh Liễu sững , mở to mắt  chút  dám tin.
Bà  ngây  một lúc,  nhanh chóng mỉm : "Không ngờ đến cả con cũng tìm  đến đây."
"Rất bất ngờ ?" Tần Dục lạnh lùng .
"... Quả thật  chút bất ngờ," Viên Thanh Liễu thở dài, "Mời ."
Tần Dục   gì,  xuống bên cạnh bàn, nhưng cả  tỏa  khí thế bức bách mạnh mẽ, ánh mắt  chằm chằm Viên Thanh Liễu  đối diện.
Nhan Ninh tò mò đưa mắt  qua   giữa hai .
Lệ Nhậm cũng khẽ huých Lệ Giác, ánh mắt  hiệu về phía hai   đang  bầu  khí kỳ lạ.
Chuyện gì ?
Lệ Giác lắc đầu mờ mịt.
Em cũng   nữa.
"Tại   gửi tin nhắn đó?" Tần Dục đột nhiên hỏi, "Gì mà 'Mẹ sắp c.h.ế.t , đừng đến tìm ', bà sắp c.h.ế.t  ?"
Viên Thanh Liễu đoán   sẽ hỏi chuyện , bà   bất lực: "Lúc đó,  đúng là  zombie cắn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-86-me-cua-tan-duc.html.]
Ánh mắt Tần Dục tối sầm : "Nếu  , tại    cho  ? Tại  tắt máy?"
"Con trai, con bình tĩnh một chút." Viên Thanh Liễu định nắm tay , nhưng  Tần Dục né tránh.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Khóe môi Tần Dục nhếch lên thành một nụ , ánh mắt lạnh như băng: "  bình tĩnh."
Lệ Nhậm  kinh ngạc huých Lệ Giác.
Con trai?
Lệ Giác càng hoang mang hơn,  cô  từng  cô Viên , bà  còn  một đứa con trai?
Viên Thanh Liễu thở dài: "Viện nghiên cứu  cách nơi con ở cả ngàn cây , nếu   cho con   còn sống, chắc chắn con sẽ đến tìm ,    con mạo hiểm."
Tần Dục lạnh mặt im lặng, Viên Thanh Liễu   thật sự đang tức giận, chỉ  thể thành thật giải thích.
"Lúc đầu khi  zombie cắn,  cứ tưởng   còn đường sống nữa, mới gửi tin nhắn đó cho con, nhưng   chết, mà là thức tỉnh dị năng hệ thực vật."
Nhan Ninh nhớ đến những dây leo phủ kín cả tòa nhà, thì  đây là dị năng hệ thực vật của bà ?
"Sau khi phát hiện  thức tỉnh dị năng,  bắt đầu lấy m.á.u của  để nghiên cứu, kết quả phát hiện  virus zombie trong huyết thanh,  cách khác, mặc dù   biến thành zombie, nhưng virus trong cơ thể vẫn  biến mất."
Lệ Nhậm sững , theo bản năng cúi đầu  lòng bàn tay .
"Sau đó,   phát hiện  một loại tế bào mới trong huyết thanh, ban đầu  tưởng đó là kháng thể, nhưng hình như cũng  đúng, virus và loại tế bào mới  cùng tồn tại trong cơ thể  một cách hòa bình,  ảnh hưởng lẫn ."
"Vì     một thí nghiệm."
Viên Thanh Liễu cụp mắt xuống: "Có một đồng nghiệp  khi  cắn, đang trong quá trình biến đổi thành zombie,   tiêm huyết thanh của  cho  ."
"Kết quả thí nghiệm  tệ,   vẫn   biến thành zombie, loại tế bào mới đó  phát huy tác dụng gì cả."
"Rồi  một   tình cờ phát hiện ,  khi  sử dụng dị năng quá mức, loại tế bào đặc biệt mới  trong huyết thanh sẽ giảm   nhiều, lúc đó  mới nhận , loại tế bào mới  chính là nguồn cung cấp dị năng."
"Sau đó..." Sắc mặt Viên Thanh Liễu trở nên  chút phức tạp.
Lệ Giác nhanh chóng tiếp lời bà : "Sau đó, thành quả nghiên cứu của cô Viên  một đồng nghiệp lúc đó vẫn còn sống phát hiện , ông   lén tiêm huyết thanh mà cô Viên để trong phòng thí nghiệm cho , tưởng rằng như  là  thể thức tỉnh dị năng."
Nói đến đây, ánh mắt Lệ Giác lạnh : "Kết quả tên đó tự  tự chịu, nhiễm virus zombie  biến dị, bây giờ chỉ còn  em và cô Viên."
Viên Thanh Liễu nhắm mắt , giọng  đầy áy náy: "A Dục, xin  con."
Trong phòng im lặng một lúc.
Tần Dục liếc  căn phòng sạch sẽ ngăn nắp,   những bình dung dịch cao thấp khác   bàn thí nghiệm, khẽ hỏi: "Nguồn cung cấp thực phẩm của hai  là gì?"
Nghe giọng điệu của , hình như  còn tức giận nữa?
Viên Thanh Liễu thở phào nhẹ nhõm,  mặt  nở nụ : "Con quên   dị năng hệ thực vật  , sản xuất một chút khoai tây, củ cải, khoai lang gì đó  thành vấn đề."
Lệ Giác bĩu môi: "Thật  cũng sắp ăn chán , ngày nào cũng khoai lang hấp, khoai tây hấp."
Tần Dục  sang Lệ Nhậm, Lệ Nhậm lập tức hiểu ý, đặt ba lô xuống,  kéo khóa kéo .
Bên trong là một ít đồ ăn nhanh mà bọn họ mang theo.
Lệ Giác thò đầu  , hai mắt sáng rực lên: "Oa! Thịt hộp! Còn  lẩu ăn liền nữa! Anh,  lấy   nhiều đồ  thế?"
Lệ Nhậm búng nhẹ  trán cô : "Không  em bảo  đừng đến tìm em ?"
Lệ Giác chột   mặt : "Em  thể bỏ cô Viên một  mà."