"Muốn ăn đồ tươi thì ngoan ngoãn về với ," Lệ Nhậm ngừng ,  sang bên , "Cô Viên cũng... cùng về nhé?"
Lời   hỏi Viên Thanh Liễu, nhưng   Tần Dục.
Tần Dục mím chặt môi   gì,       đang nghĩ gì.
Viên Thanh Liễu do dự  bàn thí nghiệm của : " cũng   là   , nhưng mà nghiên cứu của ..."
"Cùng mang  là  ?" Nhan Ninh chớp mắt.
Viên Thanh Liễu lắc đầu: "Những thiết  và dụng cụ  đều dễ vỡ, còn   nhiều dung dịch thí nghiệm nguy hiểm,  dễ mang  ."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"  thể mang." Nhan Ninh  chắc chắn.
Viên Thanh Liễu  ngạc nhiên.
Bà   cô gái   đặc biệt, dây leo của bà   sợ gì cả, nhưng  chỉ sợ mỗi cô.
Bà  hít sâu một : "Được,  tin cô."
Sau khi thống nhất sẽ rời   sáng hôm , Viên Thanh Liễu bắt đầu thu dọn dụng cụ thí nghiệm của , còn Lệ Giác thì dẫn bọn họ  tham quan những chậu cây lớn nhỏ  ban công.
Trong mỗi chậu cây đều trồng những loại cây khác , ngoài khoai tây, khoai lang, những loại lương thực dễ ăn no, thậm chí còn trồng cả ớt và cà chua.
"May mà  những chậu cây , nếu  chúng em  c.h.ế.t đói từ lâu ." Lệ Giác đưa tay sờ sờ lá cây.
Nhan Ninh cũng đưa tay sờ sờ lá cây, kết quả lá cây  ngọn cây cà chua lắc lư, cọ cọ  tay cô một cách  mật.
Lệ Giác kinh ngạc  Nhan Ninh: "Nó  mà  chịu  thiết với cô!"
Nhan Ninh: "... Hả?"
"Thực vật do cô Viên nuôi dưỡng đều  ý thức, sẽ chủ động  thiết với cô Viên, mặc dù mỗi ngày  đều tưới nước bón phân cho chúng, nhưng chúng  bao giờ để ý đến ..."
Nói xong, Lệ Giác  nhấn mạnh một  nữa: "Nó  mà  chịu  thiết với cô!"
Nhan Ninh cúi đầu  những cây con đang cọ cọ  .
Yêu tộc  sức uy h.i.ế.p tự nhiên đối với động thực vật trong tự nhiên,  lẽ là chúng cảm nhận  sức mạnh yêu tộc   cô?
Sau khi ăn tối no nê, Lệ Giác hài lòng xoa bụng: "Lâu lắm    ăn đồ mặn, em suýt nữa quên mất mùi vị của nó ."
Lệ Nhậm ho nhẹ một tiếng: "Thực phẩm hàng ngày ở khu an  cũng  ngon như  , đây là đặc biệt mang đến cho hai  đấy."
"Em  chứ," Lệ Giác tỏ vẻ  đừng nghĩ nhiều, "Yên tâm, em   yếu đuối như  ."
Lệ Nhậm  khỏi bật .
Lệ Giác    thích  chuyện cũng  thích , cả ngày đều mang vẻ mặt   để ý đến ai.
Sau khi mạt thế bùng nổ, Lệ Giác ngược  hoạt bát hơn   nhiều.
Sau khi Viên Thanh Liễu đóng gói xong đồ đạc, Nhan Ninh liền cất những chiếc hộp  niêm phong kín mít đó  túi trữ vật.
"Đây là dị năng  gian đúng ," Viên Thanh Liễu dặn dò cô một cách nghiêm túc, "Nhất định  cẩn thận,  một  thuốc thử  tính ăn mòn."
Nhan Ninh gật đầu.
Thật  cô căn bản  lo lắng chuyện , tất cả những thứ  cất  túi trữ vật đều trôi nổi trong  gian vô tận, căn bản sẽ  rơi xuống.
"Trễ ,   nghỉ ngơi ." Viên Thanh Liễu  xong, dẫn    phòng trong.
Sau khi  phòng trong, Nhan Ninh phát hiện  mặt đất  mà  một chiếc giường cỏ siêu lớn  đan bằng những cành lá cực kỳ nhỏ.
Hai mắt cô sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-87-em-khong-co-yeu-duoi-nhu-vay-dau.html.]
"Điều kiện ở đây đơn sơ,   giường và chăn gì cả, chỉ  thể tạm ..."
Lời khách sáo của Viên Thanh Liễu còn   xong,  thấy Nhan Ninh vui vẻ nhảy lên đó, lăn qua lăn  một vòng  ngoan ngoãn  xuống.
Viên Thanh Liễu sững ,   : "Cô thích là  ."
Tần Dục  chiếc giường cỏ, trong lòng hiểu rõ.
Đây chẳng  là tấm thảm cào móng tự nhiên ?
Viên Thanh Liễu còn lo lắng bọn họ  quen  , kết quả bọn họ đều   xuống giường cỏ.
Dù  những   từng trải qua cuộc sống chạy trốn trong mạt thế cũng  quá quan tâm đến việc ngủ ở .
Đêm khuya, Lệ Giác vẫn đang trò chuyện rôm rả với Lệ Nhậm, còn Nhan Ninh thì  chút buồn ngủ.
Cô dụi mắt ngáp một cái, theo thói quen rúc  lòng Tần Dục,  nhắm mắt ngủ  .
Tần Dục dùng một tay ôm eo cô, nhưng  cảm nhận  một ánh mắt mãnh liệt đang  .
Anh ngẩng đầu lên, Viên Thanh Liễu đang   với vẻ trầm ngâm,    Nhan Ninh đang cuộn tròn trong lòng .
Đột nhiên, đáy mắt bà  lóe lên ý  mờ ám.
"Bạn gái?"
Bà  rõ ràng là   còn cố hỏi.
Tần Dục im lặng  mặt .
Viên Thanh Liễu  càng vui vẻ hơn.
Thật  giả , đứa con trai lạnh lùng của bà   mà cũng  ngày yêu đương?
Lúc  Lệ Giác cũng  chút kinh ngạc, nhỏ giọng hỏi Lệ Nhậm: "Nhan Ninh là bạn gái của   ?"
Lệ Nhậm: "... Ừ."
Lệ Giác  Lệ Nhậm với vẻ nghi ngờ, luôn cảm thấy vẻ mặt của    chút kỳ lạ, cô  đột nhiên hiểu .
Không  chứ? Anh trai cô cũng thích Nhan Ninh ?
Tuy rằng  trai cô cũng   trai, nhưng so với con trai của cô Viên thì đúng là...
Lệ Giác  nhịn  phì .
Lệ Nhậm: ?
Lệ Giác vỗ vai  , vẻ mặt đầy thương cảm: "Anh,     , mà là đối thủ cạnh tranh quá mạnh."
Lệ Nhậm: "..."
Sáng hôm ,   rời khỏi tòa nhà chính của viện nghiên cứu.
Những dây leo giống như bức tường sắt bao phủ cửa sổ hôm qua khi  thấy Viên Thanh Liễu  tự động tản , nhường đường cho bọn họ.
Sau khi   lên xe, bọn họ lái xe xuyên qua  bộ thành phố Lạc,   quốc lộ.
Trên đường  trở , Lệ Giác  trái   tình hình hai bên đường, nghi ngờ hỏi: "Không đúng,  lượng zombie    là quá ít ?"
"Quá ít?" Lệ Nhậm khó hiểu.
Lần  khi   đến thành phố Lạc,  là như thế  ,  nhận thấy  gì khác biệt rõ ràng.
Lệ Giác gật đầu lia lịa: "Lúc mạt thế mới bùng nổ, còn nghiêm trọng hơn bây giờ nhiều."
Lúc đó cô  còn đang ở Đại học thành phố Lạc,  khi mạt thế bùng nổ, trời đổ một trận mưa  lâu,  nhiều sinh viên quên mang ô, đội mưa trở về ký túc xá.