"Lúc chúng  phát hiện  xe buýt,  bộ  xe đều  móp méo, nhưng kính cửa sổ   vỡ nhiều," ánh mắt Tần Dục lạnh lẽo, "Anh xác nhận từ cửa sổ nào?"
Dư Thụ ấp úng   nên lời.
Tô Lăng càng tức giận hơn,  nắm c.h.ặ.t t.a.y đ.ấ.m mạnh  mặt  : "Lúc đầu   hứa với  sẽ chăm sóc chị gái  thật ,  bảo vệ như  đấy ?"
Lúc , đột nhiên  một giọng nữ the thé chen .
"Này! Sao mấy  đánh  ?"
Tô Lăng sững , còn  kịp  rõ  đến là ai,   đẩy mạnh , loạng choạng lùi  mấy bước.
Cậu  tức giận  sang,  phát hiện  chắn  mặt Dư Thụ  là Trình Khả Di.
Nhan Ninh lúc  mới đột nhiên nhận  điều bất thường mà cô cảm thấy  đó là gì.
Dư Thụ   ở  chiếc xe buýt đó,   và Tô Thiên Tuyết   cùng một xe.
Tô Lăng khó chịu trừng mắt  Trình Khả Di: "Liên quan gì đến cô, cút !"
Trình Khả Di như  Tô Lăng dọa sợ, lộ  vẻ mặt tủi  đáng thương: " là  liên quan đến , nhưng chuyện  cũng  liên quan đến Dư Thụ, là Thiên Tuyết tự  nổi giận, nhất quyết  lên xe khác!"
Dư Thụ lau  chút m.á.u bên khóe miệng,  mặt đầy vẻ đau khổ và giằng xé: "Đừng  nữa,    của Thiên Tuyết, là  của ,   đánh là đáng đời..."
"Anh rõ ràng   gì sai, tại   chịu đánh?" Trình Khả Di đưa tay đỡ  , lo lắng  khuôn mặt  sưng lên của  , "Dư Thụ,    chứ?"
Tô Lăng  hai   mặt đang  mật, nắm tay càng lúc càng chặt, nghiến răng ken két, ánh mắt như  phun lửa.
"Được lắm, Dư Thụ,  dan díu với cô  đúng ?"
Sắc mặt Dư Thụ   đổi, vội vàng giải thích: "Không  như em nghĩ ,  và Khả Di   quan hệ gì cả."
"Khả Di?" Tô Lăng  lạnh, "Gọi  mật ghê nhỉ."
Dư Thụ lo lắng tiến lên một bước, nhưng  Trình Khả Di kéo tay , cô  nhỏ giọng  bên tai Dư Thụ: "Em trai Thiên Tuyết bây giờ đang   định, chúng  đừng chọc giận   nữa, hôm khác  đến thăm Thiên Tuyết nhé."
Dư Thụ dừng bước, do dự  Tô Lăng một cái.
Vẻ mặt của Tô Lăng lúc  âm trầm đáng sợ, như  ăn tươi nuốt sống   .
 là Trình Khả Di   lý, Tô Lăng bây giờ đang nổi nóng,  gì   cũng   lọt tai.
Dư Thụ áy náy cúi đầu: "A Lăng, em bình tĩnh  , ...  ngày mai  đến thăm Thiên Tuyết."
"Cút! Cút hết cho !" Tô Lăng nghiến răng nghiến lợi hét lớn, "Đừng bao giờ xuất hiện  mặt chị  nữa!"
Dư Thụ và Trình Khả Di lủi thủi bỏ .
Nhìn bóng lưng của họ, hốc mắt Tô Lăng dần đỏ hoe.
Lúc đầu   nên kiên quyết đưa chị gái  cùng,      thể tin tưởng Dư Thụ chứ?
Tô Lăng cảm thấy  thật ngu ngốc.
Cậu  đáng lẽ nên nghĩ đến chuyện  từ sớm. Lúc đại dịch zombie mới bùng phát, Dư Thụ cũng   ngay lập tức đến cứu Tô Thiên Tuyết. Hai chị em họ  nương tựa   để chạy trốn, tình cờ gặp Dư Thụ  đường.
Chỉ là  đó, trong căn cứ nhỏ ở Hoành Quảng, Dư Thụ luôn ân cần chăm sóc, quan tâm đến chị gái  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-90-bo-mac-chi-toi-anh-dan-diu-voi-co-ta-dung-khong.html.]
Cậu    che mắt, thật sự nghĩ rằng Dư Thụ là một  đàn ông đáng để phó thác cả đời.
Tần Dục  thấy dáng vẻ hối hận và tự trách của Tô Lăng, nhẹ nhàng vỗ vai an ủi  .
Lệ Nhậm  quen  Dư Thụ và những  khác, cũng   mối quan hệ giữa họ. Sau khi xem hết cuộc cãi vã,   khẽ hỏi Lệ Giác bên cạnh: "Chuyện gì đang xảy  ?"
Lệ Giác bĩu môi: "Cái  mà cũng     ? Tra nam ngoại tình hại c.h.ế.t vợ cả  bắt tại trận đấy."
Lệ Nhậm  hiểu: "Tên     hai  họ   quan hệ gì ?"
"Anh   gì  cũng tin ?" Lệ Giác  khỏi trợn trắng mắt, "Con mắt của quần chúng là sáng suốt nhất,  tin  hỏi cô Viên ."
Lệ Nhậm  về phía Viên Thanh Liễu, Viên Thanh Liễu bất đắc dĩ : "Cũng gần như ."
Lệ Nhậm: "..."
Là   quá chậm chạp ?
Lúc , Nghiêm Thừa Uyên và Từ Khoa, cùng với Ứng Thiên Tiếu  khi  tin, cũng vội vàng chạy đến  phòng y tế.
Nhìn thấy   đều  ở cửa, Nghiêm Thừa Uyên nhíu mày: "Vừa   đến đây hình như   thấy Dư Thụ và Trình Khả Di,   nhầm ?"
Tô Lăng gật đầu: "Anh   nhầm, chính là bọn họ."
Nghiêm Thừa Uyên  chút bất ngờ: "Sao bọn họ  ở đây?"
Lúc ,  khi phát hiện Tô Lăng  xu hướng biến thành zombie,    chạy xuống phía nam  ?
Tô Lăng mím môi: "Sáng nay   lấy vật tư, gặp bọn họ ở chỗ đăng ký."
Lúc đó  từ xa,    thấy La Tử Văn dẫn một đội  đang đăng ký, liền  thêm vài .
Kết quả  thấy một  giống Dư Thụ.
Phản ứng đầu tiên của Tô Lăng cũng là   nhầm.
Kết quả, ngay khoảnh khắc  giống Dư Thụ  chạm mắt với  , ánh mắt đột nhiên tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ,    vội vã rời khỏi.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Tô Lăng lập tức cảm thấy  , vội vàng đuổi theo, mới phát hiện   thực sự là Dư Thụ.
Chỉ là quần áo và tóc của   đều rối bù, dính đầy m.á.u và bụi bẩn, trông  thảm hại, Tô Lăng mới  nhận  ngay.
"Sao   ở đây?" Tô Lăng vô cùng kinh ngạc, "Chị  ? Chị  ở ?"
Dư Thụ ánh mắt né tránh, giọng điệu áy náy: "A Lăng... Chị em...  đường gặp tai nạn xe,  qua đời ."
Câu   như sấm sét giữa trời quang, đầu óc Tô Lăng trống rỗng, những lời Dư Thụ   đó như "Thì  em   biến dị,  quá" đều   lọt tai.
Tô Lăng thất hồn lạc phách trở về nhà, cả ngày đều trong trạng thái mơ màng.
Cho đến lúc hoàng hôn, La Tử Văn đột nhiên tìm đến  ,  Lệ đoàn trưởng cứu  một  phụ nữ, hình như là chị gái  .
"Chị ?" Tô Lăng ngây .
La Tử Văn gật đầu: " , chị gái , cô   thương  nặng, Lệ đoàn trưởng  đưa cô  đến phòng y tế."
Hai cú lật ngược tình thế đến quá nhanh, Tô Lăng còn  kịp hiểu chuyện gì đang xảy , cơ thể  phản ứng nhanh hơn cả não, chạy thẳng về phía phòng y tế.
Nghe Lệ Nhậm kể   bộ sự việc, trong lòng Tô Lăng dâng lên một trận sợ hãi.