Nếu   Nhan Ninh tình cờ  thấy tiếng kêu cứu yếu ớt của chị gái ,  lẽ chị   thật sự giống như lời Dư Thụ , c.h.ế.t vì tai nạn xe.
Nghiêm Thừa Uyên  xong lời bọn họ, cảm thấy  gì đó  đúng: "Dư Thụ ở bên chị   lâu ,   đột nhiên móc nối với Trình Khả Di?"
Tô Lăng  lạnh: "Tra nam thì vẫn là tra nam thôi, thời gian ở bên   liên quan trực tiếp gì ?"
"Không, ý  là," Nghiêm Thừa Uyên theo thói quen  châm một điếu thuốc, nhưng  phát hiện t.h.u.ố.c lá  hết từ lâu,   thản nhiên buông tay, "Trình Khả Di là một kẻ hám lợi, nếu   Dư Thụ  lợi ích gì đó, cô  tuyệt đối sẽ  chủ động tiếp cận Dư Thụ."
Anh  quá hiểu điểm , lúc Trình Khả Di rời khỏi siêu thị, cũng là sống c.h.ế.t đòi  theo  .
Sau đó phát hiện    hứng thú với cô , trong mắt Tần Dục cũng chỉ  Nhan Ninh, cô  nhanh chóng từ bỏ đội ,  sang gia nhập đội của Dư Thụ.
Tô Lăng nhíu mày: "Ý  là, Dư Thụ  thể  thức tỉnh dị năng?"
Nghiêm Thừa Uyên đút hai tay  túi, lặng lẽ  về phía phòng y tế: "Khó ,  cũng chỉ là đoán thôi."
Chờ đợi  lâu, bác sĩ cuối cùng cũng  khỏi phòng cấp cứu, ông  tháo găng tay dính đầy m.á.u  với Lệ Nhậm: "Lệ đoàn trưởng, hiện tại các dấu hiệu sinh tồn của bệnh nhân   định, nhưng    quá nhiều chỗ  gãy xương,  chụp X-quang mới  thể xác định tình trạng chính xác."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nói xong, giọng ông  nhỏ dần: " điều kiện phòng y tế  hạn,   thiết  chụp X-quang."
Nghe bác sĩ , Tô Lăng siết chặt tay: "Chỉ cần thiết  X-quang là   ?  , bây giờ  đến bệnh viện tìm."
Nói xong, Tô Lăng  đầu  , nhưng  Nhan Ninh ngăn .
"Tìm gì mà tìm," Nhan Ninh phồng má trừng mắt   , "Quên   ?"
Tô Lăng sửng sốt một chút, lúc  mới nhớ , Nhan Ninh  năng lực dịch chuyển đồ vật từ xa.
Cậu  quá lo lắng, đầu óc rối bời hết cả.
Nhan Ninh cong môi : " mà  cho  xem , cái thiết  X-quang đó trông như thế nào."
Cô từng đến bệnh viện ở Hoành Quảng,  hình ảnh do phòng y tế cung cấp để tham khảo,  mất nhiều công sức  tìm thấy một máy chụp X-quang di động trong bệnh viện đó.
Tô Lăng  máy chụp X-quang xuất hiện  mặt  đầy mười phút,  chút sững sờ.
Trước đây    từng  ít   Nghiêm Thừa Uyên cảm thán, năng lực  của Nhan Ninh trong thời đại thiếu thốn vật tư quả thực là kỹ năng gian lận cấp thần.
Lúc đó Tô Lăng tuy cũng cảm thấy  lợi hại, nhưng   cảm nhận sâu sắc như .
 bây giờ,   mới nhận thức rõ ràng, năng lực  bá đạo đến mức nào.
Bác sĩ ở phòng y tế khi  thấy máy chụp X-quang, hai mắt sáng lên, nâng niu báu vật   phòng y tế.
Kết quả còn tệ hơn dự kiến.
Tô Thiên Tuyết  gãy xương và bầm tím khắp , gãy sáu xương sườn, gãy xương bả vai, trật khớp xương đòn, gãy xương chân trái, xuất huyết nội sọ.
May mắn duy nhất là tổn thương nội tạng  quá lớn, mới miễn cưỡng giữ  mạng sống.
Với mức độ chấn thương như  của cô , ít nhất    giường hai ba tháng mới  thể hồi phục, cho dù vết thương lành ,   cũng  mất  nhiều thời gian tập luyện phục hồi chức năng mới  thể vận động bình thường.
Điều  gần như là chí mạng trong thời đại mạt thế bất .
Nhìn Tô Thiên Tuyết gần như  băng bó thành xác ướp trong phòng bệnh qua lớp kính, Nhan Ninh  chút khó hiểu.
Tại    hai tháng mới khỏi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-91-gay-xuong-thi-noi-lai-thoi-bo-kho-lam-sao.html.]
Nhan Ninh len lén kéo tay áo Tần Dục: "Bị thương nặng  ?"
Cô chỉ  thấy bác sĩ cứ  gãy xương gãy xương,  vẻ mặt ai cũng nghiêm trọng.
Ánh mắt Tần Dục lóe lên, cúi  ghé sát tai cô  nhỏ: "Đối với  bình thường thì đây là vết thương  nghiêm trọng, em  từng  gãy xương ?"
"Cũng từng  ." Nhan Ninh chớp chớp mắt.
Cơ thể của yêu tộc cũng    bằng thép, cũng sẽ  thương, nhưng khả năng tự chữa lành của yêu tộc vượt xa con , gãy xương đối với bọn họ   là vết thương nghiêm trọng.
" cho dù  gãy xương,   tự  nối  là  ?" Nhan Ninh lẩm bẩm thắc mắc.
Tần Dục nhướng mày, trầm ngâm hỏi: "Em  thể nối xương ?"
Nghe Tần Dục hỏi như , Nhan Ninh  chút đắc ý lắc lắc bàn tay nhỏ bé của : "Đối với em mà , chuyện nhỏ như con thỏ."
Nối xương còn đơn giản hơn nối kinh mạch nhiều, ngay cả Vương Thanh cô còn cứu , huống chi là Tô Thiên Tuyết?
Đôi mắt đen láy của Tần Dục  cô chằm chằm: "Cứu   ảnh hưởng gì đến em ?"
Ảnh hưởng?
Nhan Ninh nghiêng đầu suy nghĩ một chút,  lắc đầu: "Không  ảnh hưởng gì , chỉ là sẽ tiêu hao nhiều pháp lực, cần ngủ thêm một chút để hồi phục."
Tần Dục lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh bước tới vỗ vai Tô Lăng, nghiêm túc : "Chị   cứu ."
So với việc nối kinh mạch cho Vương Thanh, nối xương đối với Nhan Ninh quả thực là việc đơn giản.
Tô Lăng  Nhan Ninh sờ sờ nắn nắn   Tô Thiên Tuyết,  đầy một lát, Nhan Ninh   tủm tỉm  với  : "Xong ."
Tô Lăng theo bản năng "a" một tiếng: "... Vậy là xong ?"
Nhanh ?
Nhan Ninh gật đầu: "Có cần dùng cái X-quang đó chụp  ?"
Bác sĩ  tan  về nhà,   gọi   để chụp X-quang cho Tô Thiên Tuyết  nữa.
Bác sĩ vẻ mặt hoang mang: "Ban ngày    chụp một   ? Trong thời gian ngắn như , cũng sẽ   gì  đổi ."
Lệ Nhậm ho nhẹ một tiếng: "Ông cứ chụp ."
Bác sĩ chỉ đành miễn cưỡng chụp  những bộ phận  thương của Tô Thiên Tuyết.
Chờ đến khi phim X-quang , bác sĩ giơ phim X-quang lên soi  ánh đèn: "Mọi  xem , đây   giống như lúc  ... Ơ?"
Ông  tưởng   nhầm,  lấy phim chụp  đó  so sánh,  chút  thể tin  dụi dụi mắt: "Chuyện gì ,  chụp hỏng ?"
"Xương của chị      ?" Tô Lăng cũng lo lắng ghé sát  xem.
"À?... Ừm, hình như là ?" Bản  bác sĩ cũng  chắc chắn lắm, sờ sờ cái đầu hói của .
Ông  hành nghề y cả đời,  từng gặp trường hợp nào như !
Đây là tình huống gì?
Trong lúc nhất thời, tất cả   đều kinh ngạc  về phía Nhan Ninh.