Hơn nữa,  cuộc đối thoại của họ,  vẻ như vụ tai nạn xe  của chị gái Tô Lăng hiện đang   giường bệnh  liên quan đến họ.
Chuyện   nên báo cáo với Lệ đoàn trưởng ?
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Dù  cũng liên quan đến chuyện riêng tư của  khác, hơn nữa cũng   thái độ của Lệ đoàn trưởng như thế nào.
La Tử Văn cảm thấy vẫn nên án binh bất động, đợi  rõ tình hình  hãy .
...
"Cả hai  họ đều là dị năng giả?" Nghiêm Thừa Uyên  kinh ngạc, "Vận may gì ?"
"Không chỉ đều là dị năng giả, mà khi đăng ký họ chỉ cần một phòng." Lệ Nhậm  nhỏ giọng bổ sung một câu.
Nghiêm Thừa Uyên  nhịn   khẩy một tiếng: "Quả nhiên là quang minh chính đại? Cứ tưởng những  quen  họ đều c.h.ế.t hết ?"
"Biết họ là dị năng gì ?" Tần Dục hỏi.
Lệ Nhậm sờ cằm suy nghĩ: "La Tử Văn  lúc kiểm tra an , họ tự thú nhận  là dị năng giả, nhưng cụ thể là dị năng gì thì họ  ,  là  tự  báo cáo với lãnh đạo khu an ."
"Tự  báo cáo với lãnh đạo khu an ?" Tần Dục khẽ nhướng mày.
Kể từ  sự kiện zombie xâm nhập  , lãnh đạo khu an   danh nghĩa là Trần Quốc Chính, nhưng  thực sự nắm quyền  trở thành Lệ Nhậm.
Một mặt là vì Lệ Nhậm và Nhan Ninh  quan hệ  thiết, coi như là cầu nối giữa đội của Nhan Ninh và khu an , mặt khác là vì Trần Quốc Chính cảm thấy năng lực bản   hạn, nên luôn cố ý giao quyền cho Lệ Nhậm.
La Tử Văn chính là do Lệ Nhậm điều về đội tuần tra.
Các thành viên quản lý khác đều hiểu rõ chuyện ,  việc lớn nhỏ trong khu an  đều đến xin ý kiến của Lệ Nhậm.
"Vì họ sẽ tự  báo cáo,  chúng  cứ yên lặng chờ xem." Từ Khoa xem kịch vui cả ngày ngáp một cái thật to, " buồn ngủ quá,   ngủ  đây."
Lệ Nhậm cúi đầu  Lệ Giác: "Tối nay em cứ ngủ tạm  giường của , tối nay   chạy bộ,  ngủ."
Lệ Giác kinh hãi: "Tối  ngủ mà  chạy bộ? Sẽ đột tử đấy!"
Lệ Nhậm: "..."
Anh  búng ngón tay  đầu Lệ Giác: "Em  phát hiện  dị năng giả ban đêm đều  ngủ  ?"
Lệ Giác ngẩn , lúc  mới nhớ , cô Viên cũng thường xuyên thức khuya  nghiên cứu.
Lúc đó cô  còn nghĩ cô Viên quá chăm chỉ, vì  nhân loại mà tiến hóa đến mức  cần ngủ.
Hóa  là vì dị năng giả  ngủ ?
"Vậy chẳng  dị năng giả  đáng thương ?" Lệ Giác nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cứ  ngủ như   thấy mệt, thấy kiệt sức ?"
Mấy dị năng giả  mặt đồng loạt lắc đầu: "Hoàn  ."
Lệ Giác: "... Ồ,   ."
Tuy nhiên, các dị năng giả khác  ngủ, nhưng Nhan Ninh vẫn  ngủ. Thế nhưng hôm nay cô   chiếc giường lớn màu hồng mềm mại của ,   chút  ngủ .
"Cạch" một tiếng, cửa phòng cô  mở , bóng dáng quen thuộc bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-93-toi-khong-ngu-ma-chay-bo-se-dot-tu-day.html.]
Nhan Ninh lập tức nhắm mắt giả vờ ngủ.
Chiếc giường bên cạnh lõm xuống một mảng, bàn tay lạnh lẽo chạm  má cô.
"Ngủ  ?" Giọng  trầm thấp, lạnh lùng vang lên bên tai cô.
Lông mi Nhan Ninh run lên, cảm giác như  lông vũ cào  tim, cô  giả vờ  nữa.
Thấy cô mở mắt , Tần Dục  hề ngạc nhiên, cứ như    cô đang giả vờ ngủ.
Nhan Ninh nhỏ giọng tố cáo : "Anh  em tỉnh giấc ."
Tần Dục khẽ nhếch môi, đầu ngón tay vuốt ve bên má mềm mại, mịn màng của cô: "Không  là  ngủ  ?"
Nhan Ninh  vạch trần bất ngờ, tức giận kéo chăn che nửa mặt, chỉ lộ  đôi mắt màu vàng kim.
Tần Dục cúi đầu  cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm, tĩnh lặng: "Em   đang nghĩ, tại  mối quan hệ giữa Dư Thụ và Tô Thiên Tuyết  mong manh như ?"
Nhan Ninh  sững sờ,  ngờ Tần Dục  đoán trúng chuyện cô đang  hiểu.
Cô cụp mắt xuống, khẽ ừ một tiếng: "Họ...   là  yêu ? Không  là quan hệ yêu đương ?"
Đã yêu  , tại   thành  thế ?
Tần Dục   gì, nhẹ nhàng xoa đầu cô.
Mặc dù Nhan Ninh  năng lực  mạnh, cũng hiểu một chút về lòng  hiểm ác, nhưng cô quá đơn thuần, chỉ dựa  bản năng để thích hoặc ghét một , hầu như  hiểu gì về tình cảm phức tạp giữa con  với .
Sự phản bội giữa những  yêu , sự chen chân của  thứ ba thực  là chuyện cơm bữa, thậm chí còn  những trường hợp tình yêu biến thành thù hận, đ.â.m  lưng  cũng   là hiếm.
Dưới sự đe dọa của ngày tận thế, mối quan hệ tình cảm vốn    định  càng dễ dàng tan vỡ hơn bất cứ lúc nào.
Chỉ là,   để giải thích chuyện  với cô mèo yêu ngây thơ  đây?
Tần Dục suy nghĩ một lát,  nhỏ giọng hỏi cô: "Nhan Ninh, trong  thời gian  em  cứu  nhiều , khi cứu , em  nghĩ đến tâm trạng của   cứu ?"
Nhan Ninh lắc đầu.
Cô cứu  chỉ vì  cứu, vì chỉ  cô mới  .
Có thể giúp đỡ những  bạn mà cô yêu quý, Nhan Ninh sẽ  vui.
"Có lẽ em  nghĩ nhiều, nhưng   cứu thực  sẽ  đủ loại suy nghĩ." Tần Dục kiên nhẫn giải thích.
"Ví dụ như   sẽ nghĩ, tại  cô   cứu , chắc chắn là cô   ý đồ gì đó với ,   sẽ nghĩ, rõ ràng cô   năng lực cứu , tại    tay sớm hơn,  cứ đợi đến bây giờ mới cứu? Còn   sẽ nghĩ,   cô  cố tình cứu  để thể hiện bản  ?"
Nhan Ninh sững sờ.
Tần Dục thấy bộ dạng ngây ngốc của cô  đáng yêu,  nhịn  véo má cô.
Nhan Ninh  bao giờ nghĩ rằng   cứu cũng sẽ  nhiều suy nghĩ như , lắp bắp : "Tại, tại ?"
Tần Dục khẽ thở dài.
"Bởi vì lòng   phức tạp, tình cảm cũng , em cảm thấy hai  thích  thì sẽ ở bên , nhưng tình yêu thực  sẽ   nhiều thứ ảnh hưởng, ví dụ như ngoại hình, lợi ích, ánh mắt của  xung quanh,  còn cả chuyện  lòng đổi  nữa."
"Đây chỉ là một vài ví dụ, nếu em  khả năng  suy nghĩ, em sẽ phát hiện , suy nghĩ của con   đa dạng,   chỉ đơn giản là  giúp em, em cảm ơn,  thích em, em thích ."