"Ví dụ như em dùng năng lực của  để giúp đỡ  khác,   sẽ nghĩ,  năng lực mạnh như  mà  giúp  khác vô điều kiện,  dùng để đổi lấy lợi ích? Thật là ngây thơ."
"Chính vì lòng   bao giờ  thể hiểu thấu , cho nên mới  nhiều hiểu lầm và cãi vã như , cái c.h.ế.t trong ngày tận thế là chuyện cơm bữa, càng  tăng thêm sự chai sạn về mặt tình cảm."
"Như Dư Thụ và Trình Khả Di, bây giờ họ  ở bên , nhưng  thực tế, tình yêu giữa họ cũng  vững chắc, thậm chí còn lung lay hơn."
Nhan Ninh chớp mắt mơ màng,  chút bối rối: "Là em  sai ? Có  em...  nên giúp  khác?"
Tần Dục cúi đầu  cô: "Em  sai, cũng   nên   nên, em chỉ cần  những gì em   là ."
Thấy Nhan Ninh   giường   , bộ dạng ngoan ngoãn, lòng Tần Dục  kìm  mà mềm nhũn, cúi đầu hôn lên môi cô.
Đáy mắt  vốn dĩ luôn lạnh nhạt lúc  tràn đầy sự dịu dàng và cưng chiều: "Nhan Ninh, dù em  gì,  cũng sẽ ủng hộ em vô điều kiện."
Nhan Ninh sững sờ, trái tim trong lồng n.g.ự.c đập thình thịch.
Cô  dậy, lao  vòng tay Tần Dục, ôm  thật chặt.
Cô quả nhiên là thích Tần Dục nhất!
Thích hơn cả cá khô nhiều nhiều !
Cái đầu nhỏ lông xù của Nhan Ninh cọ cọ  cằm , Tần Dục  dùng sức siết chặt eo cô,   thấy cô nhỏ giọng hỏi: "Vậy Tần Dục sẽ luôn thích em ?"
Tần Dục xoa đầu cô, tiếng  khẽ bật  từ cổ họng: "Tất nhiên ,  thích em, cũng sẽ chỉ thích  em."
Giọng  trầm ấm, khàn khàn, Nhan Ninh cảm thấy trái tim  cũng mềm nhũn, cô hài lòng vùi mặt  n.g.ự.c , giấu  khuôn mặt đỏ bừng của .
...
Sáng sớm hôm ,  mới hửng sáng, Lệ Nhậm  nhận  tin nhắn từ bộ đàm.
"Lệ đoàn trưởng, Dư Thụ và Trình Khả Di  đến tìm Tư lệnh Trần."
"Biết ."
Lệ Nhậm  tắm xong, lau mái tóc nửa ướt, ánh mắt  nheo .
Xem  hôm nay  kịch  để xem .
Bên , Trình Khả Di và Dư Thụ đang  về phía văn phòng của Tư lệnh Trần.
Dư Thụ vẫn còn  miễn cưỡng: "Anh thấy vẫn nên  xem Thiên Tuyết , hỏi thăm tình hình, nếu  A Lăng sẽ càng  ưa ."
"Anh quên   hôm qua đánh  thế nào  ?" Trình Khả Di khoác tay  , "Việc gì cũng     , Thiên Tuyết cũng   là mấy ngày nữa là khỏi,     nhiều thời gian để  thăm cô ."
Dư Thụ theo bản năng  rút tay , nhưng cô   càng khoác chặt hơn.
Trình Khả Di   với vẻ mặt uất ức: "Anh vẫn   để    chúng  đang ở bên ,  ?"
"Bây giờ   lúc," Dư Thụ cau mày, "Khả Di, chúng  đang  gặp Tư lệnh đấy, cứ dính lấy  như    khác  thấy   ."
Trình Khả Di  ngày tận thế cũng  từng gặp quan chức cấp Tư lệnh,   cũng buông tay , ngoan ngoãn  theo  Dư Thụ  tòa nhà văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-94-nhan-ninh-du-em-lam-gi-anh-cung-se-ung-ho-em-vo-dieu-kien.html.]
Cửa văn phòng của Tư lệnh Trần  hai quân nhân mặc quân phục, tay cầm s.ú.n.g canh gác, thấy hai  họ  tới, ánh mắt thêm vài phần cảnh giác: "Có việc gì?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Dư Thụ nở nụ  lịch sự: "Chúng  là dị năng giả mới đến khu an ,  báo cáo với Tư lệnh Trần về dị năng của ,  lẽ  thể đóng góp một chút sức lực cho khu an ."
Hai quân nhân  , một    báo cáo    : "Vào ."
"  hai , dị năng giả mới đến khu an ." Trần Quốc Chính giơ tay lên, "Mời ."
Nhìn thấy Trần Quốc Chính với vẻ mặt nghiêm nghị, uy nghiêm   bàn  việc, Trình Khả Di  chút sợ hãi, cả bụng lời chuẩn  sẵn cũng  nhớ  nữa.
Dư Thụ thì vẫn tương đối tự nhiên trò chuyện với Trần Quốc Chính.
"Là thế , dị năng của Trình Khả Di là nước, cô   thể tạo  nước sạch." Dư Thụ cẩn thận giới thiệu dị năng của Trình Khả Di.
Trình Khả Di vội vàng lấy  một chiếc cốc nhựa mang theo bên ,  duỗi ngón tay , đầu ngón tay chảy  một dòng nước nhỏ, chốc lát , cốc nước  đầy.
"Đây là nước  thể uống trực tiếp," Trình Khả Di dè dặt hỏi, "Ngài thử xem?"
Trần Quốc Chính xua tay: "Không cần, còn gì nữa ?"
Trình Khả Di sững sờ: "Chừng  còn  đủ ?"
Trong ngày tận thế khan hiếm tài nguyên,  thể tạo  nguồn nước sạch, chẳng  là năng lực  lợi hại ?
Trong tưởng tượng của cô , phản ứng của Trần Quốc Chính sẽ  kinh ngạc hơn, hoặc kích động hơn một chút.
Chẳng lẽ trong khu an    dị năng giả hệ nước ?
Thấy Trần Quốc Chính   biểu cảm gì, Dư Thụ vội ho khan một tiếng: "Khả Di cô  mới thức tỉnh dị năng, hiện tại vẫn  nghiên cứu  công dụng khác,  lẽ cần  xem xét thêm."
"... Ừm ừm." Trình Khả Di vội vàng gật đầu.
Trần Quốc Chính liếc  cốc nước, trong lòng  chút tiếc nuối.
Trong khu an   một hệ thống lọc nước  chỉnh, nếu trông cậy  cô  dùng dị năng tạo  nước uống, e là còn  đủ cho cô  uống,   đủ cung cấp cho mười vạn cư dân của khu an ?
Dị năng  ở đây căn bản   tác dụng gì.
"Vậy còn ?" Trần Quốc Chính  sang Dư Thụ, "Năng lực của  là gì?"
Dư Thụ hít sâu một , trịnh trọng : "Năng lực của  là quân đoàn bóng tối,  thể tạo  hàng trăm phân  bóng tối để chiến đấu với zombie, hơn nữa  khi phân  bóng tối c.h.ế.t  còn  thể triệu hồi ."
Trình Khả Di vẻ mặt tự hào gật đầu.
Năng lực  của Dư Thụ quả thực quá mạnh, một     thể địch trăm , hơn nữa phân  bóng tối còn  sợ chết, quả thực là quân đội mạnh nhất.
Dị năng mạnh mẽ như , khu an   thể  coi trọng chứ.
Trần Quốc Chính rốt cuộc cũng  chút hứng thú: "Sức chiến đấu của phân  bóng tối mạnh đến mức nào?"
Dư Thụ khựng ,  chút ngượng ngùng cúi đầu: "Phân  bóng tối chính là bản  ,  thể coi như là một trăm bản  của ."
Trần Quốc Chính  Dư Thụ từ  xuống , dáng  thì cao ráo đấy, nhưng mà tay chân gầy gò,   mấy cơ bắp,    cầm nổi s.ú.n.g .
Dị năng quân đoàn bóng tối   thì  vẻ  tệ, nhưng so với sức chiến đấu của Nhan Ninh thì vẫn còn kém xa.