Lúc , sương mù dày đặc xung quanh bắt đầu từ từ tản , gần đến thời điểm sương tan buổi trưa.
Mộc Chiêu bước xuống xe, đến bên cạnh hai chiếc xe , : "Trong lúc đợi t.ử thể đ.á.n.h dấu địa điểm, tranh thủ nghỉ ngơi một chút , vì đó thể sẽ di chuyển liên tục trong thời gian dài đấy."
Sở Tự: "Ừ, nghỉ ngơi tại chỗ."
Tiếp theo, ai cần ăn thì ăn, ai cần chợp mắt thì chợp mắt, đều tranh thủ thời gian điều chỉnh trạng thái.
Sau khi cứu Doãn Tiểu Hà, bọn họ vẫn luôn di chuyển gấp, đến giờ mới thời gian kiểm tra kỹ càng cho cô .
Doãn Tiểu Hà ở hàng ghế cuối cùng của xe 2, Quý Từ chui trong, kiểm tra kỹ lưỡng cho cô một nữa.
Có tiền lệ của Diêu Thịnh, cô đặc biệt chú ý kiểm tra xem gáy Doãn Tiểu Hà vết cắt tương tự .
Kiểm tra xong, cô nhảy xuống xe, vẻ mặt nghiêm trọng trả lời thắc mắc của : "Giống hệt tình trạng của Diêu Thịnh."
Vẻ mặt đều trở nên phức tạp, sự im lặng bao trùm gian.
Lúc , Mộc Chiêu mở rộng cảm nhận tinh thần để quan sát tình trạng tuyến tinh thần của Doãn Tiểu Hà.
như cô dự đoán, tình trạng của Doãn Tiểu Hà trông còn tệ hơn cả Diêu Thịnh —— các vết đứt gãy tuyến tinh thần nhiều hơn, sâu hơn. Có thể tưởng tượng nếu tỉnh , e rằng sẽ phản ứng còn khó giải quyết hơn.
Thấy cô nhíu mày, Sở Tự bước tới hỏi chuyện gì.
Mộc Chiêu kể sơ qua tình trạng của Doãn Tiểu Hà cho , Sở Tự xong cũng trầm mặc.
Cô : "Tình hình khả quan lắm, nhân lúc cô tỉnh, nhất nên tiến hành điều trị tinh thần cho cô ngay bây giờ."
Sở Tự gật đầu: "Được, cứ ."
Phương Túc Tham ngay bên cạnh lắng , khi Mộc Chiêu sang, gật đầu với cô, biểu thị sự đồng ý.
Thế là Mộc Chiêu dùng phương pháp trị liệu cho Diêu Thịnh, cũng sử dụng cưỡng chế ám thị tinh thần để điều trị tương tự cho Doãn Tiểu Hà.
Vì bản Doãn Tiểu Hà vẫn đang hôn mê, nên càng khó nhận ám thị hiệu quả , chỉ đành đợi cô tỉnh xem tình hình mới tính toán tiếp theo.
Trong thời gian đó, Diêu Thịnh – vẫn luôn hôn mê ở hàng ghế Doãn Tiểu Hà – cuối cùng cũng tỉnh .
Trạng thái của trông khá hơn nhiều, xem liệu pháp ám thị tinh thần của Mộc Chiêu thực sự hiệu quả với .
Mộc Chiêu là đầu tiên phát hiện tỉnh —— thông qua trạng thái của tuyến tinh thần, cô báo tin cho .
Vừa tin Diêu Thịnh tỉnh, Phương Túc Tham đang cách cô vài bước chân lập tức lao tới, những khác cũng vây quanh .
"Chừa chỗ cho thoáng khí, đừng vây sát quá." Quý Từ nhắc nhở.
Chỉ thấy Diêu Thịnh từ từ mở mắt, trong ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi và cảnh giác. Tầm mắt ngay mặt mà quan sát môi trường xung quanh một vòng.
Khi thấy đều là những gương mặt quen thuộc, thần sắc mới dần dần thả lỏng.
Cuối cùng, khi thấy Phương Túc Tham gần nhất, tiên là nghi ngờ, đó mới cẩn thận xác nhận: "Đội... đội trưởng?"
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-316.html.]
Phương Túc Tham hiếm khi nở nụ , vỗ vỗ đầu : "Là đây, đừng lo, chúng cứu , an ."
Vừa cứu, Diêu Thịnh mới buông lỏng, đó lập tức òa nức nở: "Đội... đội trưởng... hu hu —— em còn tưởng đời bao giờ gặp nữa chứ... hu hu ——"
Khóc vài tiếng, lẽ cảm thấy mất mặt, c.ắ.n môi nín , nhưng thất bại, ngược càng trở nên nức nở.
"Ổn ." Phương Túc Tham lấy một chai nước tăng lực đưa tới, "Uống chút , bổ sung thể lực."
Quý Từ ở bên cạnh nhắc nhở: "Lấy thêm cho chút đồ ăn nữa, khi dùng t.h.u.ố.c X cần bổ sung một lượng lớn năng lượng."
Quản Nhiêu lập tức lôi hai hộp đồ hộp từ ba lô đưa tới, nửa đùa nửa thật : "Nào nào nào, em đừng nữa, ăn no uống say là hết chuyện ngay mà!"
Mộc Chiêu bên cạnh, mở rộng cảm nhận tinh thần quan sát tuyến tinh thần của Diêu Thịnh —— quả nhiên vài chỗ đứt gãy lấp đầy và phục hồi.
Mặc dù trong thời gian ngắn thể khôi phục như ban đầu, nhưng tình hình , ít nhất thể giao tiếp bình thường.
Cô đầu , thấy Hạng Đình vẻ mặt nghiêm túc bên cạnh xe, rõ ràng đang đợi cơ hội hỏi chuyện.
Mộc Chiêu rõ, Hạng Đình là kiểu quan tâm đến sự thật hơn là cảm xúc của khác.
Giờ phút , dường như thể chờ đợi nữa, hỏi cho rõ rốt cuộc mấy ngày nay Diêu Thịnh trải qua những gì.
Mộc Chiêu gần, hạ giọng hỏi: "Cậu cho rằng những mặt nạ khả năng cao liên quan đến thí nghiệm của tập đoàn Z ?"
Hạng Đình thoáng sững , đó cô, trả lời: " hy vọng là nghĩ nhiều, nhưng tình trạng xuất hiện những quái nhân đeo mặt nạ tự nhiên, chắc chắn là do con tạo . Con tạo —— tức là nghiên cứu thực nghiệm. liệu liên quan đến tập đoàn Z thì thể khẳng định."
Mộc Chiêu xong cũng tán đồng nỗi lo của : " là cần quan tâm vấn đề , chúng chắc chắn sẽ còn giao chiến trực diện với những kẻ mặt nạ , nắm càng nhiều thông tin mới thể tránh rơi thế động."
Sở Tự ngay cạnh cô, đến đây ánh mắt trầm xuống, suy tư giây lát bước lên hai bước, đến mặt Diêu Thịnh: "Diêu Thịnh, còn nhớ mấy ngày qua gặp chuyện gì ?"
Nghe Sở Tự hỏi, Phương Túc Tham tránh đường, Diêu Thịnh lúc mới thấy mặt Sở Tự, ngẩn hai giây theo bản năng định dậy chào: "Thủ... Thủ trưởng..."
"Không cần , cứ ." Sở Tự hiệu ngăn , "Hiện tại tình hình khẩn cấp, chúng cần cung cấp một manh mối chi tiết hơn."
Diêu Thịnh im lặng một lúc, cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lời kể của đứt quãng, thứ tự thời gian lộn xộn ở nhiều chỗ, thông qua hỏi đáp mới sắp xếp rõ ràng .
Tóm tắt , trải nghiệm của đại khái như :
Cậu những đeo mặt nạ động vật bắt giữ, đó đưa đến một nơi giam cầm. Vì trong quá trình di chuyển trùm kín đầu nên vị trí cụ thể ở .
Trong thời gian giam giữ, từng thấy nhiều giống . Những cứ qua một thời gian sẽ đưa khỏi phòng giam, đó hoặc là đưa về trong tình trạng mất ý thức, hoặc là biến mất bao giờ trở nữa.
Sau đó, cũng đưa đến một nơi giống như phòng phẫu thuật. Giữa chừng mất ý thức một thời gian, đến khi tỉnh thì bàn mổ, vô lực thể cử động.
Cũng chính lúc , thấy bàn mổ bên cạnh, đang cắt cụt tứ chi.
Nói đến đây, mặt Diêu Thịnh tràn ngập vẻ sợ hãi: " bao giờ... thấy ca phẫu thuật nào thô bạo như thế... Không, thấy đó gọi là phẫu thuật, bọn chúng rõ ràng là đang thí nghiệm cơ thể ..."
Nghe đến đây, Mộc Chiêu kìm trao đổi ánh mắt với Hạng Đình —— sự việc đúng như Hạng Đình suy đoán, nhưng đoán trúng sự việc chẳng đáng vui mừng chút nào.
Sở Tự hỏi: "Cậu thấy kết quả cuối cùng ? Là loại thí nghiệm cơ thể như thế nào?"