Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 320
Cập nhật lúc: 2025-12-05 07:00:02
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ mặt Mộc Chiêu vụt tắt: "Đừng ép trực tiếp tiếp quản cơ thể đấy."
Ai ngờ Liễu Vọng trực tiếp ngả , dang rộng hai tay, nhướng mày: "Tùy cô, dù cũng sẽ tự động đậy ."
Mộc Chiêu: "..."
Nhìn , tên chính là chọc cô tức giận, cách khác, chính là cố tình tìm đòn.
Cô như : "Đã như thì sẽ khách sáo nữa."
Vốn tưởng rằng Liễu Vọng sẽ giằng co tinh thần với cô một phen khi xúc tu tinh thần của cô kết nối tuyến tinh thần của .
Kết quả là kết nối xong mới phát hiện tên thế mà chẳng chút ý định phản kháng nào.
Đừng là phản kháng... thậm chí còn vẻ hưởng thụ nữa là đằng khác.
Cô bỗng một suy đoán —— Tên , chẳng lẽ thích cảm giác khác điều khiển cơ thể ?
Nghe thì vẻ vô lý, nhưng đặt lên Liễu Vọng thì thấy cực kỳ hợp lý.
Sau khi kết nối chế độ tiếp quản cơ thể, Mộc Chiêu điều khiển Liễu Vọng, cùng với Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ dọn dẹp đống đất đá trong đường hầm.
Có Liễu Vọng, dùng thanh d.a.o lá liễu đeo lưng để mở một con đường là chuyện dễ như trở bàn tay, lúc để Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ dùng dị năng điều khiển khoáng thạch, vun đống đá vụn sang hai bên đường hầm.
Sau khi thông đường, còn cần hai dùng năng lực gia cố kết cấu chống đỡ đường hầm phá hủy.
Trong đội mấy hiểu về kỹ thuật công trình, may mà Hạng Đình dựa bộ não của ghi nhớ bản vẽ thiết kế đường hầm, do chỉ huy hai thao tác, công việc cũng coi như tiến hành thuận lợi.
Hiệu suất thông đường tăng lên rõ rệt, 1 giờ , cuối cùng cũng dọn dẹp xong bộ.
Không gian trong đường hầm đủ rộng, đá vụn sụp xuống chất đống ở hai bên, làn xe trở nên hẹp hơn so với các đoạn đường và đó, xe giảm tốc độ thuận lợi qua.
Sau khi qua khỏi đoạn đường sạt lở, tốc độ của đoàn xe trở mức trung bình 35km/h.
Trong đường hầm ánh sáng lờ mờ, cảnh vật đổi, lái xe dễ cảm thấy mệt mỏi và mất tập trung, vì cứ hai tiếng đổi lái.
Ba Mộc Chiêu, Đinh Phiếm Hải, Sở Thiệu Vũ luân phiên lái.
...
Mấy tiếng đồng hồ chạy xe, đường vẫn luôn là xuống dốc.
Bầu khí ngày càng trầm lắng, cảm xúc của mỗi đều dần trở nên đè nén trong đường hầm thấy ánh mặt trời .
Khi đoàn xe qua một tấm biển ghi Z09, tất cả mới thở phào nhẹ nhõm.
Đường hầm lòng đất dài đằng đẵng, tối tăm, ngột ngạt, cuối cùng cũng sắp đến điểm cuối.
Lúc , bọn họ cách căn cứ thí nghiệm Z09 đến ba cây .
Sở Nhất Ngưng bỗng nhiên truyền đến một tin tức: {Hạng Đình , trong căn cứ thí nghiệm lắp đặt một thứ gọi là "Máy Phóng Xạ Diệu Tinh", trong phạm vi bức xạ của máy, tất cả dị năng giả đều sẽ trở nên yếu ớt, năng lực sẽ suy giảm ở các mức độ khác .}
Không từ "Máy Phóng Xạ Diệu Tinh" kích hoạt ký ức nào đó của Sở Tự , Mộc Chiêu lập tức cảm nhận tuyến tinh thần của xuất hiện d.a.o động mãnh liệt rõ rệt.
Máy Phóng Xạ Diệu Tinh, Mộc Chiêu nhớ từng thấy thông tin trong tập thiết lập , nhưng xét về nguyên lý, các thiết kỹ thuật liên quan đến Diệu Tinh đa phần đều liên quan đến việc ức chế khả năng tái sinh và ức chế dị năng.
Trước đó Mộc Chiêu thấy lạ, theo lời Hạng Đình , và nhóm bạn trong căn cứ thí nghiệm hơn một nửa là dị năng giả hệ trí não khả năng chiến đấu, thế mà thể phòng thủ sự tấn công của những kẻ đeo mặt nạ .
Bây giờ thì giải thích —— Hóa là nhờ sự trợ giúp của cái máy phóng xạ Diệu Tinh .
Mộc Chiêu: {Phạm vi bao lớn?}
Sở Nhất Ngưng: {Cậu nếu mở bộ, thể bao phủ cả căn cứ.}
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-320.html.]
Mộc Chiêu cảm thấy kỳ lạ: {Thứ ... chắc công suất tiêu thụ lớn lắm, bọn họ phong tỏa ở nơi , lấy năng lượng duy trì liên tục?}
Sở Nhất Ngưng: {Cậu đợi đến căn cứ chúng sẽ hiểu, nhưng vì máy phóng xạ , cố gắng đừng sử dụng dị năng, nếu sẽ gây khó chịu cho cơ thể, trường hợp nghiêm trọng thể ngất xỉu.}
Mộc Chiêu: {Được, hiểu .}
Ngập ngừng một chút, cô quan tâm hỏi một câu: {Thủ trưởng, ... chứ?}
Sở Tự bên qua một lúc mới phản hồi: {Không .}
Sở Nhất Ngưng thấy tình trạng tinh thần của Sở Tự, càng rõ những trải nghiệm đó của , nên hiểu chuyện gì: {Sao thế? Có tình huống bất thường gì ?}
Mộc Chiêu lảng sang chuyện khác: {Không gì, chúng dặn dò những khác trong xe một chút .}
Sở Nhất Ngưng tuy vẫn còn thắc mắc nhưng truy cứu tiếp: {Được.}
...
Mộc Chiêu thông tin Sở Nhất Ngưng bảo cho những khác ở xe 3.
Đinh Phiếm Hải: "Máy Phóng Xạ Diệu Tinh... Cái Diệu Tinh , cần tiếp xúc với m.á.u mới tác dụng ?"
Cánh tay của Phương Túc Tham chính là thứ hại, ít nhất trong các nghiên cứu hiện tại của bọn họ, thứ dù dùng t.h.u.ố.c ức chế thì cũng cần tiêm cơ thể mới .
Mộc Chiêu: "Cái thì rõ, nhưng là căn cứ thí nghiệm của Tập đoàn Z, bọn họ nghiên cứu công nghệ đen bí mật gì cũng chẳng gì lạ."
Sở Thiệu Vũ lộ vẻ nghi hoặc: " mà... trở nên yếu ớt là , cảm giác như thế nào?"
Mộc Chiêu: " cũng trải qua, thể là... vô lực chăng? Tóm , khi căn cứ thì hành sự cẩn trọng, cố gắng đừng dùng dị năng, mang theo s.ú.n.g ống, vấn đề gì thì dùng vũ khí giải quyết ."
Xét về khía cạnh ý thức chiến đấu, sự khác biệt lớn nhất giữa dị năng giả và thường chính là, thường phụ thuộc việc trong tay vũ khí , nếu vũ khí sẽ cố gắng chọn cách tránh chiến đấu.
Còn dị năng giả thì quen dùng dị năng để chiến đấu hơn, vũ khí ngược chỉ là lựa chọn thứ yếu.
Dặn dò xong, Mộc Chiêu đặc biệt liếc Liễu Vọng một cái, quả nhiên đúng như cô nghĩ, mặt là biểu cảm đầy hứng thú —— tình huống càng gai góc, dường như càng hưng phấn, dường như điều mới khiến cảm thấy đang sống, giống như việc thương sẽ khiến hưng phấn .
Cô ủng hộ cách cảm nhận , nhưng ít nhiều cũng thể đồng cảm.
Đôi khi, thấy quá nhiều chuyện vô lý, con sẽ trở nên tê liệt, chỉ những chuyện mạo hiểm hơn, kích thích hơn mới thể khơi dậy cảm giác của một con .
Liễu Vọng, lẽ cũng là loại suy nghĩ .
...
Vài phút , đoàn xe cuối cùng cũng đến tận cùng của đường hầm lòng đất.
Một cánh cửa bảo hộ hình tròn kiên cố, nặng nề, đường kính bảy tám mét hiện mặt bọn họ.
Ngoại trừ Diêu Thịnh và Doãn Tiểu Hà vẫn tỉnh , những khác đều xuống xe, đến cửa xem tình hình.
Tuyền Lê
"Hạng Đình, cửa mở thế nào?" Sở Nhất Ngưng hỏi.
"Chờ chút." Hạng Đình xong, đến vị trí mép cửa bên , tại một nơi bắt mắt, dùng phần thịt đầu ngón tay trỏ chạm qua chạm một chút.
Chỉ thấy tường mở một ô quét hình vuông cạnh 30 cm, Hạng Đình ghé đầu , đối diện với ô quét, chờ một lát , phía cửa từ vị trí nào truyền đến một giọng AI.
[Hạng Đình, quyền hạn cao nhất, bây giờ mở cửa cho ngài, vui lòng chờ.]
Mộc Chiêu khỏi một cái: "Quyền hạn cao nhất?"
Hạng Đình bình tĩnh giải thích: "Bọn bộ hệ thống quyền hạn của căn cứ thí nghiệm, và chị gái đều là quyền hạn cao nhất."
Cánh cửa bảo hộ từ từ mở hai bên, ánh sáng rực rỡ bên trong cửa tức khắc tuôn trào ngoài, chiếu sáng cả đường hầm tăm tối.