Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 376
Cập nhật lúc: 2025-12-07 18:56:34
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ ba tiếng đồng hồ để chuẩn , như là thể lên đường lúc sương mù tan bớt, nâng cao hiệu suất di chuyển.
Thực Mộc Chiêu chẳng gì để chuẩn cả, gian tùy , những thứ cô cần bao giờ rời khỏi .
Chỉ trừ việc cần đến chỗ Đường Anh lấy thêm một ít t.h.u.ố.c đỏ để phòng khi bất trắc.
Khoảng cách từ gặp đến nay mới chỉ hai ba ngày, mà Đường Anh thêm vài vết thương mới đóng vảy.
Mộc Chiêu quan tâm hỏi một câu.
Đường Anh lộ vẻ mấy để tâm: "Không gì, phối hợp yêu cầu thí nghiệm thôi, sẽ lành ngay mà."
Vết thương tuy thể lành, nhưng nỗi đau chịu đựng thì giảm bớt, vết thương tương tự khi còn đau hơn.
Tất nhiên, thực bản cô cũng tê liệt với cảm giác đau .
Về chuyện , Mộc Chiêu nhất thời gì, đành im lặng.
Đường Anh lấy mấy ống t.h.u.ố.c màu đỏ đưa cho cô: "Cho cô , các cô sắp nhiệm vụ nguy hiểm, tăng nồng độ lên mức tối đa cho cô , tác dụng nhanh, thời gian duy trì cũng sẽ kéo dài hơn."
Mộc Chiêu nhận lấy, vốn định khen năng lực của cô thật , nhưng những vết thương do thí nghiệm đối phương, lời nuốt ngược trong, cuối cùng chỉ hai chữ: "Cảm ơn."
Đường Anh dường như thấu suy nghĩ của cô, đùa: "Ừm, đúng thế, năng lực siêu tái tạo của tuyệt vời, cô cũng đừng ghen tị quá nhé!"
Mộc Chiêu cũng : "Ừm, đúng là ghen tị."
...
Ba tiếng , năm tập hợp tại nhà xe, chuẩn xuất phát.
Vì lúc về đưa cả 19 theo nên bắt buộc hai chiếc xe.
Trước khi , Mộc Chiêu liếc cốp xe, chứa đồ đạc gì nhiều, nhưng thêm một máy dò cỡ nhỏ, còn mang theo cả robot cú mèo và thằn lằn.
Mộc Chiêu phát t.h.u.ố.c đỏ cho từng , tất nhiên ngoại trừ Sở Thiệu Vũ, cần thứ .
Sở Tự và Sở Thiệu Vũ đều sự tồn tại của gian tùy , nhưng Sở Tịnh Lan và Trần Vi thì . Hai thấy Mộc Chiêu mang theo gì, thậm chí s.ú.n.g trường tấn công cũng đeo, khỏi cô thêm vài .
"Cô mang trang gì ?" Trần Vi khó hiểu Mộc Chiêu.
Mộc Chiêu cũng định giải thích, đùa: "Ừ, thói quen tay tấc sắt đ.á.n.h giáp lá cà!"
Nghe là đùa, Trần Vi lộ vẻ cạn lời, gượng hai tiếng: "Coi như hỏi." Sau đó lầm bầm nhỏ "Thần thần bí bí".
Hai chiếc xe địa hình xuất phát từ căn cứ Z09, chạy về hướng Bắc.
Mộc Chiêu chú ý thấy bảng điều khiển ghế lái phía , bên cạnh thiết liên lạc lắp một màn hình nhỏ, hiển thị bản đồ lộ trình đến Trung Tháp.
Tiểu đội Mô Phỏng nắm rõ tuyến đường trong lòng bàn tay, ngay cả chỗ nào hang ổ dị thú, khu vực nào xác suất cao xuất hiện dị tượng đều đ.á.n.h dấu rõ ràng.
Dựa theo bản đồ, họ cố gắng tránh những vị trí rắc rối, nâng cao đáng kể hiệu suất di chuyển.
Hành trình tiêu tốn tổng cộng 8 giờ 50 phút, họ đến một hang động cách lối Trung Tháp 5km lúc chập tối, chuẩn từ đây bắt đầu đào đường hầm tiếp cận Trung Tháp.
Người phụ trách mở đường hầm là Sở Thiệu Vũ và Trần Vi. Tất nhiên, họ cũng thực sự cần đào một đường hầm để bộ, chỉ cần sâu đến vị trí gần Trung Tháp hơn, theo kế hoạch mở một phòng trống tại vị trí đó, đ.á.n.h dấu điểm mốc để Mộc Chiêu thiết lập đường hầm gian.
Việc tương tự như đây Trần Vi từng cùng Tiểu đội Mô Phỏng một , cũng coi như quen tay việc, nên cô dẫn đường phía , Sở Thiệu Vũ theo .
Thực ngay cả vị trí hang động cũng là chỗ Tiểu đội Mô Phỏng từng sử dụng, họ thám hiểm qua, lòng đất quanh đây hang ổ dị thú, thể yên tâm thi công.
Phải là công tác trinh sát của Tiểu đội Mô Phỏng thành đúng chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-376.html.]
Sở Thiệu Vũ và Trần Vi biến thành một loại dị thú gọi là "Chuột chũi tay sắt", dựa đôi tay kém gì máy khoan đất, đào một đường hầm dài gần bốn cây .
Cuối cùng, họ dừng ở tầng đất sâu, cách mặt đất 100 mét và cách Trung Tháp hơn một cây .
Tiếp đó, hai đào một phòng trống hình cầu đường kính 5 mét tại vị trí .
Sở Thiệu Vũ sử dụng m.á.u của Quản Nhiêu, đạt dị năng điều khiển khoáng thạch, dùng dị năng gia cố cho căn phòng trống.
Sau khi thứ sẵn sàng, lấy lọ nhỏ chứa chất đ.á.n.h dấu, đập vỡ tại chỗ để tạo điểm mốc.
Ở một bên khác, Mộc Chiêu cảm nhận điểm mốc hình thành, bắt đầu bắt tay xây dựng đường hầm gian.
Khe nứt lối mở mặt, theo kinh nghiệm, cô đợi ba mươi giây để xác định đường hầm dấu hiệu sụp đổ.
Tuyền Lê
Cô để một điểm mốc tại chỗ, đó lấy robot từ trong cốp xe bỏ gian tùy , lúc mới bước trong khe nứt.
Sở Tịnh Lan theo Mộc Chiêu, tiến về phía phòng trống lòng đất.
Còn Sở Tự thì ở trong hang động, trông coi xe cộ và nhiệm vụ tiếp ứng cho họ.
...
Bước khỏi khe nứt, Mộc Chiêu quanh, quan sát một lượt tình hình căn phòng trống lòng đất .
Sở Thiệu Vũ và Trần Vi bố trí xong từ , họ gắn đèn pin trong vách tường để chiếu sáng đơn giản, hướng ánh sáng đèn pin chiếu thẳng chính là hướng của Trung Tháp.
Mộc Chiêu lập tức cảm nhận năng lượng gian xung quanh, định đến mức bất ngờ, thậm chí còn định hơn bất kỳ nơi nào khác trong Khu Nhiễm.
Điều tuyệt đối ngẫu nhiên, chắc hẳn Linh Vu cố ý dùng phương thức nào đó để duy trì sự định của năng lượng gian tại khu vực quanh Trung Tháp.
Cho dù vị trí thực vẫn còn cách Trung Tháp một hai cây .
"Thế nào Mộc Chiêu, tiếp tục sâu ?" Sở Thiệu Vũ hỏi.
Mộc Chiêu suy nghĩ một chút : "Quãng đường tiếp theo giao cho Trần Vi , Sở Tịnh Lan sẽ cùng trong tìm 19, ở đây đảm bảo căn phòng sập."
Sở Thiệu Vũ cùng, dù Trung Tháp hiện giờ đối với họ chính là đầm rồng hang hổ đầy rẫy nguy hiểm , ở bên cạnh bảo vệ Mộc Chiêu.
Mộc Chiêu sắp xếp như , cũng đành phục tùng mệnh lệnh.
"Được , cô nhất định chú ý an , gì thì chạy ngay, ở đây tiếp ứng cô."
Mộc Chiêu : "Yên tâm, ."
"Vậy ... tiếp tục tiếp cận về hướng Trung Tháp nhé?" Trần Vi hỏi dò, "Có cần đào thêm một phòng trống nữa khi xâm nhập ?"
Mộc Chiêu: "Không cần, trực tiếp Trung Tháp , nếu phát hiện thì rút lui ngay lập tức."
Với năng lực của Trần Vi, chắc chắn thể chạy thoát, điều thì cần lo lắng.
"Được." Trần Vi nhận lệnh, đó mang theo chất đ.á.n.h dấu Mộc Chiêu đưa, xuất phát về hướng Trung Tháp.
Trong lúc chờ Trần Vi, Mộc Chiêu nhận thấy Sở Tịnh Lan bên cạnh cứ cau mày mãi.
"Sao thế, phát hiện vấn đề gì ?" Cô hỏi.
"Không... lo cho cô , nhỡ Linh Vu phát hiện..." Trong giọng của Sở Tịnh Lan mang theo nỗi sợ hãi rõ rệt.
Mặc dù Linh Vu quả thực là một kẻ địch mạnh mẽ đầy bí ẩn, nhưng Sở Tịnh Lan trông vẻ là trải qua vô khoảnh khắc sinh tử, nên cảm giác sợ hãi mãnh liệt đến thế.
Mộc Chiêu lập tức nghĩ đến một khả năng — một trong những năng lực của Linh Vu là tạo nỗi sợ hãi, lẽ trong đầu Sở Tịnh Lan vẫn còn tồn đọng ảnh hưởng do năng lực gây .