Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 419
Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:59:51
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều Tô Dư Huy là —— với sự hiểu của cô về Thoi Dệt và Mục Sư, Thoi Dệt sẽ tâm ý theo sự sắp xếp của cô , nhưng Mục Sư e là cam tâm từ bỏ tất cả những gì đây.
Như , Mục Sư chắc chắn sẽ trở thành một mối rủi ro lớn, mà để tự bảo vệ , cô chỉ thể...
Nghe xong lời của Tô Dư Huy, Mộc Chiêu suy nghĩ một hồi lâu, : " thể cùng Số 19 thử xem ."
Năng lực của Số 19 chính là thông qua việc kích thích miễn dịch tinh thần của bản , để phản chế sự kiểm soát tinh thần từ bên ngoài.
Còn cô, thể thử chế tạo một viên đạn tinh thần cấy đầu Mục Sư, khi ngoại lực cố gắng ký ức của , viên đạn sẽ phản ngược b.ắ.n trúng đối phương.
Tất nhiên, đây chỉ là ý tưởng sơ bộ của cô, cụ thể khả thi thì thực hành mới .
Tô Dư Huy thở phào: "Vậy thì , năng lực của Mục Sư hữu dụng, nếu thể, hy vọng giữ ."
Mộc Chiêu hiểu ý cô —— năng lực tâm của Mục Sư quả thực hữu ích cho việc thu thập tình báo, cho nên cố gắng hết sức giúp Mục Sư vượt qua cửa ải khó khăn :
"Cô thể trao đổi với Mục Sư, để chuẩn tâm lý, đợi xác định xong kế hoạch tiếp theo, sẽ sắp xếp việc ."
"Được, sẽ tìm chuyện ."
...
Sau khi chia tay Tô Dư Huy, Mộc Chiêu liên lạc với Sở Tự, điều trị tinh thần cho Doãn Tiểu Hà, bảo đưa Phương Túc Tham đến phòng bệnh của Doãn Tiểu Hà gặp mặt.
Mộc Chiêu đến phòng bệnh , mở cảm nhận tinh thần quan sát tình trạng của Doãn Tiểu Hà.
Thời gian qua cô liên tục tiêm t.h.u.ố.c ức chế diệu tinh và lượng lớn t.h.u.ố.c ngủ, t.h.u.ố.c an thần, lúc vẫn đang hôn mê giường bệnh.
Một lát , ba Sở Tự, Hạng Vân, Phương Túc Tham tới nơi.
Vừa gặp mặt, Phương Túc Tham kích động hỏi: "Trung tá Mộc, cô cách điều trị cho Tiểu Hà ?"
" , thể thử xem." Mộc Chiêu gật đầu, " chuẩn tâm lý, tình trạng của cô giống Sở Tịnh Lan, thể mất một phần ký ức, dù chữa khỏi , nhân cách chừng cũng chịu ảnh hưởng thể đảo ngược."
Vẻ mặt Phương Túc Tham sững sờ: "Ý cô là, cô khả năng tính tình sẽ đổi lớn?"
Mộc Chiêu: "Khó lắm, cứ chữa ."
Nói xong, cô vươn xúc tu tinh thần kết nối tuyến tinh thần của Doãn Tiểu Hà, nghiêm túc, cẩn thận thi triển thuật điều trị tinh thần.
Sau khi thành điều trị tinh thần, cô phát hiện khu vực ký ức còn ở trạng thái khóa nữa, bèn kết nối chế độ tra cứu ký ức.
Tuyền Lê
Nhìn qua một lượt, quả nhiên tình trạng đúng như cô dự đoán —— mạng lưới ký ức của Doãn Tiểu Hà những trắng lớn, rõ ràng là một phần ký ức xóa vĩnh viễn.
Đối với những ký ức xóa, cô bó tay, hiện tại cũng bản lĩnh cấy ghép ký ức, đành ngắt kết nối.
"Tình hình thế nào?" Thấy Mộc Chiêu mở mắt, Phương Túc Tham liền hỏi.
" điều trị tinh thần cho cô , phần tổn thương hồi phục, nhưng nãy xác nhận , cô quả thực mất một phần ký ức. Hiện tại vẫn mất ký ức gì, nên chắc chắn khi cô tỉnh sẽ như thế nào."
Mộc Chiêu về phía Hạng Vân, dặn dò: "Sau cần tiêm t.h.u.ố.c ngủ nữa, nhưng để đảm bảo an , t.h.u.ố.c ức chế diệu tinh tạm thời đừng dừng, quan sát một thời gian, xác định cô xu hướng tấn công hãy dừng."
" ." Hạng Vân nhận lệnh.
Xong việc bên Doãn Tiểu Hà, Mộc Chiêu gọi Sở Tự sang phòng bệnh bên cạnh, thuận tiện giúp xem ký ức của mất bao nhiêu.
Sở Tự từ chối, : "Cô ngủ một giấc cho khỏe , nghỉ ngơi tính , vội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-419.html.]
Mộc Chiêu quan sát biểu cảm của , hỏi: "Sao thế? Thủ trưởng hối hận ?"
"Không ." Sở Tự phủ nhận, hỏi ngược : "Cô chẳng cùng đến căn cứ Z18 ? định sáng mai xuất phát, cô nghỉ ngơi cho khỏe , sáng mai sẽ liên lạc với cô."
Mộc Chiêu suy nghĩ một chút, đồng ý: "Vậy , quả thực cũng mệt , ngủ đây, gì sáng mai ."
"Ừ, nghỉ ngơi cho , sáng mai gặp."
...
Mộc Chiêu ngủ ngon.
Đây là giấc ngủ yên nhất kể từ khi khu nhiễm.
Sau khi giải quyết đối thủ khó nhằn Linh Vu.
Khi mở mắt là 6 giờ sáng, giấc ngủ hơn sáu tiếng đối với cô đầy đủ .
Sau khi dậy, cô tắm rửa sạch sẽ, tinh thần sảng khoái đến nhà ăn kiếm cái gì ăn.
Không ngờ Đinh Phiếm Hải, Sở Nhất Ngưng, Sở Thiệu Vũ đều ở đó.
Đinh Phiếm Hải nấu một nồi món hầm, cô đến thật đúng lúc.
Vừa xuống, Đường Anh - kẻ ham ăn cũng đ.á.n.h thấy mùi mò đến, thế là thêm hai bộ bát đũa.
Năm quây quần bên bàn ăn chuyện.
Đường Anh hào hứng Sở Thiệu Vũ miêu tả diễn biến trận chiến một cách sống động như thật, xong cảm thán: "Haizz, tiếc là tận mắt chứng kiến tư thế oai hùng của Mộc Chiêu."
Sở Thiệu Vũ cũng thở dài theo: " cũng mặt, tinh thần lực của thấp quá, Mộc Chiêu cho ở . Thực cả trận chỉ Hải, Liễu và chú nhỏ thấy thôi."
Mộc Chiêu : "Mọi ở đó cũng chẳng thấy gì , cuộc giao đấu của dị năng giả hệ tinh thần diễn ở một chiều gian khác, ngoài thể thấy bằng mắt thường ."
Đường Anh tò mò hỏi: "Nghe các mang về hơn hai mươi dị năng giả hệ tinh thần?"
Sở Thiệu Vũ: " , khu Lục Bắc đang thiếu , nhất là dị năng giả hệ tinh thần, chúng thu hoạch lớn !"
Sở Nhất Ngưng hỏi: " , Mộc Chiêu, những mang về, đều biên chế khoa đặc biệt của cô chứ?"
Mộc Chiêu "ừ" một tiếng.
Sở Nhất Ngưng : "Như quy mô nhân vượt quá quy mô của một khoa thông thường, là cân nhắc tách khỏi bộ Y tế, thành lập một cơ quan mới?"
Mộc Chiêu cô một cái: "So với việc tách độc lập, thành lập một cơ quan liên kết giữa bộ Nghiên cứu và bộ Y tế hơn, thể tham gia dự án của bộ Nghiên cứu, thể kiêm nhiệm nhu cầu của bộ Y tế."
Cô hàm súc, thực tế ý tứ chính là cơ quan mới của cô cả bộ Nghiên cứu và bộ Y tế.
Sở Nhất Ngưng tự nhiên cũng hàm ý , trầm ngâm một lát : " thì ý kiến, nhưng cần cô trực tiếp thương lượng với chú nhỏ, hơn nữa khuyên cô nên thảo luận riêng với chú , nhất là chú đồng ý khi trở về, về đến nơi là công bố quyết định ngay."
Mộc Chiêu hiểu ý cô , là bảo cô trực tiếp bỏ qua Sở Phồn và Trì Nhân, tiến hành bất kỳ cuộc thảo luận nào, dù hai đó xác suất lớn sẽ đồng tình với đề nghị .
nếu là quyết định đưa trong khu nhiễm —— trong lúc chiến đấu, hai họ dù vui đến , cũng thể bắt Sở Tự lật ngược lời hứa .
" hiểu ." Mộc Chiêu với Sở Nhất Ngưng, "Cám ơn."
Sở Nhất Ngưng thở dài: "Haizz... câu đừng ngoài là đấy, nếu sẽ cô mắng là khuỷu tay hướng ngoài mất..."
"Khuỷu tay hướng ngoài gì cơ?" Sở Thiệu Vũ hiểu gì: "Sao vội vàng thảo luận chuyện ngay bây giờ thế?"
Đinh Phiếm Hải vẫn luôn im lặng lắng , gắp một đũa thức ăn bỏ bát Sở Thiệu Vũ: "Nghĩ thông thì tập trung ăn cơm , bớt hỏi ."