Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 447
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:46:51
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Nhất Ngưng nhất thời gì, chỉ thể đáp bằng sự im lặng với nỗi đau buồn phức tạp trong lòng.
Còn Mộc Chiêu ở bên cạnh, cảm xúc khi xong những lời trái ngược với Sở Nhất Ngưng.
Vì quen Sở Tuấn, trong lòng cô chỉ chút cảm thán về những bi kịch trong quá khứ của Sở Tuấn và nhà họ Sở, sự chú ý dồn hết một chi tiết trong lời kể của Sở Tự —— Ký ức về quá trình mất kiểm soát của Sở Tuấn xuất hiện tình trạng hỗn loạn.
Mất kiểm soát trong khu nhiễm, ký ức hỗn loạn, hai điều liên kết với .
Cô đưa một phỏng đoán: "Có khả năng nào, Sở Tuấn và năm xưa Linh Vu... hoặc dị năng giả hệ tinh thần khác của Lạc Viên thao túng ?"
Sở Nhất Ngưng sự thật vẫn đang chìm trong cảm xúc phức tạp, nhất thời phản ứng kịp, ngờ vực "a" một tiếng.
Sở Tự bắt kịp suy nghĩ của Mộc Chiêu nhanh: "Ý cô là, ký ức hỗn loạn của Sở Tuấn do dị năng mất kiểm soát, mà là do tấn công bởi dị năng hệ tinh thần?"
"Thậm chí khả năng việc dị năng của Sở Tuấn mất kiểm soát cũng là do tấn công bởi dị năng hệ tinh thần gây ." Mộc Chiêu mạnh dạn suy đoán.
Sở Nhất Ngưng tiếc nuối : " chân tướng chuyện chắc còn cách nào kiểm chứng nữa ? Sở Tịnh Lan là duy nhất trong đội lúc đó còn sống, nhưng ký ức của chị mất vĩnh viễn."
Mộc Chiêu suy nghĩ một chút, : " thể hỏi Số 19, cô giúp Sở Tịnh Lan xóa ký ức, nên cô xem qua ký ức của Sở Tịnh Lan.
cá nhân cảm thấy, chuyện bất kể là do Sở Tuấn tự mất kiểm soát, do tấn công bởi dị năng hệ tinh thần mà mất kiểm soát, thì hành vi đó của ông đều tự nguyện.
Người c.h.ế.t xa, kết cục thể đổi, hà tất so đo chi tiết gì?"
Ánh mắt Sở Nhất Ngưng d.a.o động, suy nghĩ miên man vì lời của Mộc Chiêu.
Sở Tự bỗng một tiếng, : "Ừ, cô đúng, cần so đo, cô cũng cần hỏi , chuyện lẽ nên lật sang trang từ lâu ."
Sở Nhất Ngưng gật đầu, im lặng đồng ý.
...
Trò chuyện xong, Sở Tự và Sở Nhất Ngưng trở phòng bệnh của Sở Thiệu Vũ.
Mộc Chiêu viện cớ vệ sinh, thực là mở cửa lối thoát hiểm, tìm thấy Sở Tịnh Lan đang cầu thang.
Cô ở đây từ nãy đến giờ, cách một cánh cửa, chắc là thấy cuộc trò chuyện của họ.
"Cô đến thăm Sở Thiệu Vũ ? Sao ?" Mộc Chiêu xuống bên cạnh cô , hỏi.
Sở Tịnh Lan bình tĩnh : "Về mặt logic, cảm thấy nên đến thăm , nhưng thực sự gặp họ, gì, nên thà còn hơn."
Mộc Chiêu đầu cô : "Vừa nãy chắc cô thấy cuộc trò chuyện của chúng , cảm nghĩ gì ?"
Sở Tịnh Lan khựng một chút, : "Giống như cô đấy, c.h.ế.t xa, kết cục thể đổi, cũng chẳng cảm nghĩ gì, còn chẳng nhớ Sở Tuấn mà các là ai nữa."
Mộc Chiêu : "Rất , thực khá thích tính cách của cô, tuy trông vẻ lạnh nhạt, nhưng cần gì thì nấy, bao giờ cảm thán thừa thãi."
Rõ ràng là lời khen, nhưng Sở Tịnh Lan xong nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc hỏi ngược : " lạnh nhạt lắm ?"
Mộc Chiêu: "Cô đối với nhà họ Sở cũng khá lạnh nhạt đấy chứ, còn tưởng cô ghi hận họ, nhưng những gì cô thì giống như ."
Sở Tịnh Lan lắc đầu: "Không đến mức hận, còn về việc cô lạnh nhạt với họ... chỉ đối xử với họ như những khác thôi, vì rốt cuộc nên đối xử với họ thế nào..."
Nói trắng , cô khái niệm gì về "gia đình".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-447.html.]
Cô thở dài: "Nghe cô đ.á.n.h giá như , bắt đầu lo lắng liệu thích nghi với cuộc sống ở đây ."
Mộc Chiêu : "Thả lỏng , cô xem lúc mới tiếp xúc với chúng , cô còn sõi, giờ thể diễn đạt trôi chảy .
Căn cứ 7 thể bao dung đủ tính cách, mà đặc biệt đ.á.n.h giá cao nhiều ít, cô cứ tiếp tục giữ phong cách , ."
Vẻ mặt Sở Tịnh Lan giãn , gật đầu: "Được, hiểu ... Nói thật, so với mấy đó, nếu bảo cô mới là nhà của , khi còn dễ chấp nhận hơn."
Mộc Chiêu ngạc nhiên nhướng mày: "Tại ?"
Sở Tịnh Lan: "Bởi vì hình như cô ... kỳ vọng đơn phương nào đối với cả, thế nào cô cũng chấp nhận , chẳng như thế mới là gia đình ?"
Kỳ vọng đơn phương... Mộc Chiêu dường như hiểu cảm giác của cô .
Mặc dù Sở Tự và rõ, nhưng lẽ khi đối diện với Sở Tịnh Lan, họ luôn một thái độ mâu thuẫn kiểu " chẳng giống Sở Tịnh Lan chút nào, nhưng cô chính là Sở Tịnh Lan", và Sở Tịnh Lan nhạy bén cảm nhận điều đó.
Cho nên, Sở Tịnh Lan cũng theo bản năng bài xích việc tiếp xúc với họ.
"Sở Thiệu Vũ , về nghỉ ngơi ." Mộc Chiêu vỗ vai Sở Tịnh Lan, dậy rời .
...
Khi Mộc Chiêu đến phòng bệnh, trong phòng chỉ Sở Tự và Sở Nhất Ngưng, những khác về nghỉ, Sở Thiệu Vũ cũng tỉnh .
Tuyền Lê
Vừa thấy cô, lập tức bật chế độ cảm ơn siêu chân thành và nhiều, cứ như từng bất kỳ khúc mắc nào, lo lắng mất kiểm soát g.i.ế.c cũng là .
Mộc Chiêu khoanh tay ngực, giả vờ tức giận đó, thèm để ý đến .
Một lúc lâu , tủi kéo kéo vạt áo Mộc Chiêu, tự giác xin : "Xin Mộc Chiêu, sai ."
Mộc Chiêu liếc xéo : " ở ?"
Sở Thiệu Vũ "ơ" nửa ngày .
Mộc Chiêu hừ lạnh một tiếng: "Cái sai của là, tin tưởng bản thì , nhưng thể tin tưởng thực lực của ? Người khác thì thôi , nghĩ thể mất kiểm soát mặt , còn tiện tay g.i.ế.c luôn chứ?"
Sở Tự và Sở Nhất Ngưng bên cạnh khó giấu vẻ cạn lời: "..."
Nội tâm hai : Tuy là sự thật, nhưng ngứa đòn thế nhỉ?
Sở Thiệu Vũ thuyết phục: " thật! Lần Mộc Chiêu đột phá đó, một khống chế hơn chục dị năng giả, khống chế một thì chắc chắn thể thất bại !"
Mộc Chiêu giơ ngón cái lên: ", ngộ tính đấy, đừng một suy nghĩ lung tung nữa, chăm chỉ huấn luyện, kiểm tra định kỳ, vấn đề chỉ mất kiểm soát dị năng lo, sợ, ?"
" ! sẽ tuân thủ nghiêm ngặt!" Sở Thiệu Vũ gật đầu lia lịa, mặt tràn đầy cảm động và sùng bái, ánh mắt trịnh trọng đó chỉ thiếu nước thề ngay tại chỗ.
Đến tận hôm nay, Mộc Chiêu chút tự giác của một đại ca, chỉ khả năng phát t.h.u.ố.c an thần cho , mà trình độ "tiêm m.á.u gà" cũng bài bản đấy.
Sau một hồi khích lệ, Sở Thiệu Vũ vốn đam mê huấn luyện càng hận thể lao ngay đến sân tập luyện thâu đêm suốt sáng.
Cuối cùng đợi Sở Nhất Ngưng lệnh, mới đồng ý nghỉ ngơi một đêm mai tập.
Bên ngoài phòng bệnh nhân viên y tế của căn cứ tuần tra định kỳ, ba cũng yên tâm trở về nghỉ ngơi.
Về đến ký túc xá, phòng của Mộc Chiêu và Sở Nhất Ngưng cạnh , hai chúc ngủ ngon cửa phòng Mộc Chiêu.
Nhìn Mộc Chiêu phòng xong, Sở Nhất Ngưng do dự một chút, về phía cửa đối diện —— đó là phòng của Sở Tịnh Lan.