Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 463

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:57:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Chiêu ở văn phòng đến tận đêm khuya, những việc cần suy nghĩ cứ nối tiếp , vấn đề chờ cô xử lý cũng lớp xong lớp khác tới.

Nghĩ đến việc cả ngày nay ăn gì, giờ nhà ăn chắc cũng đóng cửa .

Cô thở dài, quyết định tìm đại chút lương khô lấp cái bụng đang đói cồn cào.

mới mở một hộp đồ hộp , thiết liên lạc của cô reo lên – là Hạng Đình gọi.

Giọng vẻ là lạ: [ một tin và một tin , cô tin nào ?]

Mộc Chiêu nhíu mày: [Không liên quan đến trứng long thú đấy chứ?]

Hạng Đình vòng vo với cô, : [ coi như cô tin . Tin thứ nhất là: Cả hai quả trứng đều nở; tin là: Một trong hai con long thú khi nở đầy nửa tiếng ăn thịt con còn .]

Mộc Chiêu sững sờ: [Cái gì...? Cậu là, một con long thú sơ sinh chui khỏi vỏ trứng... ăn thịt chị em ruột của nó?]

Hạng Đình : [Phải, ý . một điểm cô sai , con tay là con cái, con ăn thịt là con đực.]

Mộc Chiêu trố mắt: [Oa – chuyện nồi da xáo thịt ở loài long thú là chuyện thường gặp lắm ?]

Hạng Đình bình tĩnh : [Không chắc chắn, đây cũng là đầu tiên chúng tự tay ấp trứng long thú.]

Mộc Chiêu hồn cú sốc, đó : [ qua đó xem ngay đây.]

Cúp máy, cô nhanh chóng ăn ngấu nghiến hai hộp đồ hộp và vài miếng thịt khô, tu ừng ực hai chai nước tăng lực, nhai về phía phòng thí nghiệm.

Vừa đến cầu thang bộ, bỗng cảm thấy chân rung chuyển, kèm theo một tiếng đá lở vang dội, giữa đêm khuya thanh vắng càng chấn động đất trời.

Ngay đó, cô thấy từ tầng phòng thí nghiệm truyền đến tiếng gầm gừ trầm thấp, nghi ngờ gì nữa, là con long thú sơ sinh !

Mộc Chiêu buột miệng c.h.ử.i thề một câu, chạy như bay về phía phòng thí nghiệm.

Vừa bước phòng thí nghiệm, cô thấy trần nhà và sàn nhà ở chính giữa đều thủng một lỗ lớn.

Vị trí đó vốn đặt một khoang chứa dị thú cỡ lớn dài 10 mét, rộng 6 mét, cao 4 mét, giờ biến thành một đống mảnh vụn to bằng móng tay, lẫn lộn với vật liệu xây dựng của trần và sàn nhà.

Bên cạnh đống mảnh vụn , một con long thú con đang sấp, nó mở to đôi mắt bất động, trông như định .

Khác với Tiểu Lam và Tiểu Lục, từng mảnh vảy nó đều đen tuyền, chất liệu nhám mờ khiến nó phản quang, ngược dường như thể hấp thụ ánh sáng.

Toàn , chỉ đôi mắt là nổi bật nhất – đồng t.ử dọc hẹp đặc trưng của loài long thú, trong nhãn cầu đầy những vết nứt như vân đá, phối với màu vàng chói lọi, toát lên một vẻ tà ác.

"Nhóc con xinh quá..." Mộc Chiêu thốt lên một tiếng tán thưởng, " quyết định gọi nó là Hố Đen!"

"Cô chắc bây giờ là thời điểm thích hợp để đặt tên chứ?" Hạng Đình bước từ chướng ngại vật, buồn bực oán thán.

"Nếu chuẩn sẵn t.h.u.ố.c ức chế, và vảy của nó phát triển nên đạn tiêm mới xuyên qua , nếu thì phòng thí nghiệm – ồ , khi cả tòa nhà sẽ nó phá hủy mất."

Trên tay cầm khẩu s.ú.n.g tiêm Diệu Tinh đặc chế, bên cổ vài vết máu, xem thương trong t.a.i n.ạ.n .

"Bây giờ thể khẳng định, nó thực sự tiến hóa." Hạng Vân tiếp lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-463.html.]

Mộc Chiêu nghi hoặc : "Tiến hóa? Ý cô là về phương diện nào?"

Tuyền Lê

"Đánh giá sơ bộ, con non mắt là một con long thú cấp 6, hơn nữa sở hữu hai loại dị năng – điều khiển trọng lực và điều khiển khoáng thạch." Hạng Vân ,

"Chúng suy đoán, là do của nó nuốt dị hạch của một biến dị thể cấp 5 nào đó."

Mộc Chiêu nhớ đến trận chiến giữa mặt nạ và long thú đó, mà những mặt nạ đều là dị năng giả cấp 5.

"Ừm... đúng là khả năng ."

Lúc , lầu cẩn thận thò đầu qua cái lỗ thủng hỏi vọng xuống: "Xin hỏi xảy chuyện gì ?"

Chưa đợi bọn họ trả lời, lầu truyền lên tiếng hét: "Mấy lầu , thể quản lý vật thí nghiệm của ! Nó suýt chút nữa hủy hoại thành quả thí nghiệm chúng thức trắng cả tháng trời đấy!"

Hạng Đình chỉ Hố Đen, với Mộc Chiêu: "Mau thêm chút cấm chế đầu nó , kẻo lát nữa hết t.h.u.ố.c nó phá nhà!"

Bên cạnh truyền đến tiếng phàn nàn của một nghiên cứu viên: " bảo đừng tùy tiện nuôi thú cưng mà? Thú cưng biến dị đủ mệt , huống hồ là con biến dị đến cấp 6!"

Mộc Chiêu thở dài, bất lực : " ."

Cô triển khai cảm nhận tinh thần, vươn xúc tu kết nối tuyến tinh thần của Hố Đen.

Tuy nó là dị thú cấp 6, nhưng dù vẫn là con non, hầu như tốn sức kết nối thành công.

Mộc Chiêu theo cách cấy đạn tinh thần cho Tiểu Lam và Tiểu Lục đó, chế tạo một viên đạn phiên bản 2.0 chức năng tương tự nhưng hiệu quả mạnh hơn, cấy hồi não sâu của Hố Đen.

Hiện trường vật liệu thích hợp để lấp hai cái lỗ lớn trần và sàn, nên chuyện dọn dẹp đành để ngày mai tìm bộ phận công trình giải quyết.

Mộc Chiêu hớn hở Hố Đen, khi nhặt hai đứa con trai ngốc nghếch, cuối cùng cô cũng một đứa con gái, hơn nữa còn là một "thần đồng" thiên phú siêu quần.

"Khuyên cô đừng vội mừng sớm, so với Tiểu Lam và Tiểu Lục, con khó nuôi hơn nhiều đấy." Hạng Đình bình tĩnh tạt một gáo nước lạnh.

"Thế ?" Mộc Chiêu chìm đắm trong niềm vui, "Có thể hiểu , dù nó còn ăn thịt cả chị em ruột của , chứng tỏ trời sinh dạng ."

"Cô vẫn nên nghĩ xem nuôi nó ở ," Hạng Vân nhắc nhở, "Xét thấy năng lực của nó quá nghịch thiên, khi tính cách nó định hình, khuyến khích thả rông như Tiểu Lam Tiểu Lục, nhất nên nuôi trong phạm vi cô kiểm soát .

Ngoài , nó cần gian để tự do hoạt động, nhưng nơi như trong căn cứ dễ tìm .

Nó dù cũng là long thú cấp 6, tốc độ trưởng thành e rằng cũng cao hơn cấp 5 một bậc, cách khác, chẳng bao lâu nữa kích thước của nó sẽ đuổi kịp hoặc vượt qua Tiểu Lam và Tiểu Lục."

Đây là một vấn đề vô cùng thực tế, cảm xúc của Mộc Chiêu cuối cùng cũng nguội bớt, "Hít – đúng là vấn đề đau đầu thật."

Với kích thước hiện tại của Hố Đen, khó tìm gian trong nhà cho nó tự do hoạt động .

Lại thể để nó đào hang tổ lòng đất căn cứ, dù chẳng bao lâu nữa sẽ khởi công, nhất đừng phá hoại cấu trúc tầng đá lòng đất.

"Hay là... nuôi nó sân thượng?" Mộc Chiêu đề nghị.

Hạng Vân : "Chưa bàn đến việc nó chịu ngoan ngoãn ở sân thượng , cho dù nó chịu, thì điều cũng phù hợp với bản năng của nó, long thú thích hang động và lòng đất, nhất đừng trái bản năng của nó."

"Vậy thì hết cách ..." Mộc Chiêu thở dài, "Đành tìm một phòng giam lòng đất cho nó ở tạm, đó mỗi ngày dẫn nó ngoài dạo và huấn luyện."

Hạng Đình im lặng một lúc : "Ừ, xem tạm thời chỉ thể thế thôi."

Loading...