Hai , nụ môi Sở Nhất Ngưng tắt hẳn. Cô liếc hướng Mộc Chiêu rời , bước con đường vắng vẻ.
Đinh Phiếm Hải theo sát phía . Hai sánh bước con đường nhỏ, cho đến khi còn bóng dáng ai trong phạm vi năm mươi mét xung quanh.
Sở Nhất Ngưng lúc mới cất lời: “Ban đầu còn nghĩ nhiệm vụ của các lẽ thu hoạch gì, ngờ mang về một niềm vui lớn.”
Đinh Phiếm Hải : “Cũng hẳn là thu hoạch gì. Ít nhất thể khẳng định, Tập đoàn Tề Thị ý định hợp tác chân thành với chúng . Bọn họ chỉ mượn tay chúng để kiềm chế Tập đoàn Thụy Thần.”
“Giống y như Tập đoàn Thụy Thần.” Sở Nhất Ngưng lạnh một tiếng, giọng chút ngạc nhiên. “Bất quá, cho dù bọn họ thật sự đồng ý cho chúng mượn dị năng giả Hệ Tinh thần, thì cũng thể để của Tề Thị đến trị liệu tinh thần cho chú nhỏ của .”
Đinh Phiếm Hải : “ đối với dị năng giả Hệ Tinh thần bao giờ thiện cảm. Mộc Chiêu cũng thẳng thắn thừa nhận cô quả thật năng lực can thiệp tâm trí trong đầu khác. Nếu lựa chọn, sẽ đồng ý mạo hiểm như .”
Sở Nhất Ngưng thở dài: “ , còn lựa chọn nào khác. Vì , đối với cô càng cẩn thận, thể để xảy sai sót.”
Đinh Phiếm Hải hỏi: “Vừa thẳng là cần cô giúp đỡ?”
Sở Nhất Ngưng lắc đầu, : “Không vội, ngày mai sẽ đưa cô gặp chú nhỏ .”
Chú nhỏ mà cô đến – Sở Tự, phụ trách Căn cứ 7, thậm chí bộ Khu vực Lục Bắc, chính là lý do chính khiến Sở Thiệu Vũ và Đinh Phiếm Hải mời Mộc Chiêu đến Căn cứ 7.
***
Sở Thiệu Vũ đưa Mộc Chiêu đến bãi đỗ xe ngoài trời, lên một chiếc xe điện năng lượng mặt trời, về phía khu Đông của Căn cứ.
“Xa , còn xe?” Mộc Chiêu hỏi.
Sở Thiệu Vũ : “Căn cứ lớn, bộ thì quá tốn thời gian.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-61.html.]
Chiếc xe điện nhẹ nhàng, tốc độ nhanh, nhưng ưu điểm là tiện lợi và định.
Khi ngang qua một đất trống rộng lớn, Mộc Chiêu liếc thấy sân bay trực thăng ở phía xa, kinh ngạc hỏi: “Căn cứ còn cả trực thăng ?”
Sở Thiệu Vũ : “Cơ bản là còn bay nữa . Nguy hiểm quá nhiều, quá dễ xảy tai nạn.”
Dị thú bầu trời khi đối mặt với con ưu thế lớn.
Con mặt đất thể bỏ chạy và phản kháng, nhưng trong vùng trời mà dị thú bay lượn tự do, thì con chẳng khác nào cá thớt.
Mộc Chiêu theo phản xạ hỏi: “Vậy còn máy bay chiến đấu thì ?”
Sở Thiệu Vũ kỳ lạ cô: “Cô tại hỏi , cô từng thấy máy bay chiến đấu ở Căn cứ nào khác ?”
Mộc Chiêu câu hỏi thích hợp, liền lắc đầu phủ nhận: “Không , chỉ là tò mò thôi.”
Thực , trong năm đầu tiên của thời kỳ mạt thế, ở nhiều nơi đất liền vẫn thể thỉnh thoảng thấy máy bay chiến đấu lướt qua bầu trời.
kể từ khi những đàn dị thú bay vượt qua tuyến phong tỏa của Khu vực nhiễm bệnh, tấn công nhiều Căn cứ, phá hủy vô máy bay chiến đấu, thì máy bay chiến đấu dần dần biến mất khỏi chiến trường.
Thứ nhất, chi phí chế tạo và bảo trì bản máy bay chiến đấu quá cao.
Thứ hai, chi phí đào tạo phi công cao, hơn nữa một khi xảy tai nạn, cơ hội sống sót cực kỳ nhỏ.
Thứ ba, hiện nay hầu hết các vùng trời đều nguy hiểm, cũng thế lực nào đủ sức để duy trì các tuyến đường bay.
Tuyền Lê
Đặc biệt khi Đế quốc sụp đổ, nhiều dây chuyền công nghiệp quân sự phân chia tan nát, mấy thế lực thể tự duy trì những khoản chi phí .