Trình An và Trình Hựu kinh ngạc, xong , chủ tử sắp công chúa hư !
Tre cảnh đẽ như thế, chăm sóc cẩn thận, đổi là đổi, còn đổi sang loại thể thấy khắp nơi núi.
Sở Du Ninh thấy hiểu ý, đắc ý : "Phải như chứ, mà ăn ích gì."
Nụ dễ thỏa mãn như , lẽ ai nỡ từ chối nàng.
Thẩm Vô Cữu cố ý hỏi: "Vậy còn xem kiếm ?"
"Xem chứ, bây giờ xem ngay."
Sở Du Ninh sợ đổi ý, nhanh chân về phía thư phòng, đừng tưởng cho nàng tre là thể đánh lạc hướng nàng.
Trong mắt Thẩm Vô Cữu thoáng qua ý nồng đậm, đời lẽ tìm công chúa nào mạnh mẽ đơn giản như nàng.
Vào thư phòng, Thẩm Vô Cữu phất tay bảo Trình An và Trình Hựu lui xuống, giơ tay kéo bức tranh tường lên.
Sở Du Ninh vốn đang tìm kiếm kiếm khắp nơi, thấy kéo bức tranh lên, thấy thanh kiếm lộ bức tranh, kinh ngạc.
Nếu tinh thần lực của nàng ở chế độ chờ, tối qua khi đến đây dùng tinh thần lực quét một cái, chắc chắn thể phát hiện .
Nàng theo bức tranh cuộn lên từng chút một để lộ bộ Thái Khải Kiếm, thanh kiếm giá vỏ, chỉ là một thanh kiếm đen xì, ngay cả chuôi kiếm cũng khảm đồ trang trí, cũng cảm thấy sắc bén, gì đặc biệt.
khi nàng gần thể cảm nhận năng lượng ẩn chứa trong thanh kiếm dồi dào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-103.html.]
Linh hồn Sở Du Ninh đang gào thét, giống như đói mấy trăm năm cuối cùng cũng gặp đồ ăn, điên cuồng kêu gào ăn.
Tay nàng vươn , sắp chạm kiếm.
"Công chúa, khoan !"
Thẩm Vô Cữu kinh ngạc nắm lấy tay nàng: "Sở dĩ vẫn cho công chúa xem Thái Khải Kiếm là vì thanh kiếm vô cùng bá đạo, sẽ nhận chủ, nếu đúng cầm thanh kiếm chắc chắn sẽ đầu óc choáng váng, tinh thần hoảng hốt. Thẩm gia từ khi thanh kiếm đến nay, chỉ tằng tổ phụ, phụ và thể khống chế nó. Công chúa thể tùy tiện chạm ."
Đó là chuyện bình thường, năng lượng của kiếm đều tràn ngoài.
Sở Du Ninh năng lượng trong thanh kiếm cùng hệ với tinh hạch tang thi , nhưng dị năng hệ tinh thần trong linh hồn nàng đang gào thét ăn nó.
Theo lời Thẩm Vô Cữu , sở dĩ thể khống chế thanh kiếm , thì , lẽ là vì khống chế kiếm bản thiên phú thức tỉnh dị năng, dù cũng là sự tồn tại đặc biệt, còn thể khống chế thì đương nhiên là chịu năng lượng bức xạ, cảm thấy đầu óc choáng váng và tinh thần hoảng hốt là chuyện thường tình.
Đáng tiếc, nếu ở mạt thế, Thẩm Vô Cữu nhất định thể thức tỉnh dị năng thành công.
Tuy nhiên, so với việc thức tỉnh dị năng, một bình thường trong thế giới tươi thì hơn. Huống hồ là một tướng quân, cũng bình thường.
Sở Du Ninh đánh giá xong thanh kiếm , về phía Thẩm Vô Cữu: "Ta duyên với nó, cho nên sợ, ngươi thể buông ."
Thẩm Vô Cữu nắm chặt tay, nghiêm mặt: "Công chúa, chuyện thể đùa ."
"Không đùa, chứng minh cho ngươi xem."
Hắn nắm lấy một tay nàng, chẳng lẽ nàng còn tay .
Thẩm Vô Cữu Sở Du Ninh nghiêng , đặt tay lên Thái Khải Kiếm, kinh hãi, theo bản năng kéo nàng nhưng kéo .