Nghe khi nàng đưa về căn cứ, đội Bá Vương Hoa mỗi ngày đều ngoài nhiệm vụ, nàng ném nhà trẻ cho chuyên trách trông coi, bọn họ còn nàng là đứa trẻ to nhất, dữ nhất trong tất cả các đứa trẻ khác, nàng mới tin.
Khương Trần cảm nhận thế nào là mũi tên cắm ngực, lời của Du Ninh công chúa gây tổn thương lớn nhưng tính nhục mạ thì cực mạnh.
Không đạo sĩ, chỉ xứng trông trẻ ?
"Công chúa đùa thôi, Khương đừng để bụng." Thẩm Vô Cữu .
Khương Trần Sở Du Ninh, vẻ mặt kiên định chắp tay: "Công chúa yên tâm, sẽ về nghiên cứu học vấn ngay, nhất định thể dạy Tứ hoàng tử."
"Ừm, giáo dục bắt đầu từ trẻ."
Ở mạt thế cũng chỉ trẻ em mới tiếp nhận giáo dục, lớn hơn một chút thức tỉnh dị năng thì đều theo ngoài học đánh tang thi.
Thẩm Vô Cữu suy nghĩ kỹ lời nàng , cũng khá lý.
Khương Trần , mới hỏi lý do Sở Du Ninh chạy đến đây: "Công chúa đột nhiên chạy đến đây?"
Lúc đó xuống quan đạo, thấy ruộng lúa, nàng quả nhiên vui vẻ, hỏi viện tử ở cưỡi ngựa , Trình An đuổi cũng đuổi kịp.
Sở Du Ninh nghĩ đến mục đích ban đầu nàng chạy đến đây, nghĩ đến nồi lẩu chỉ thể xuất hiện trong mơ thì càng thèm hơn.
Nàng thẳng: "Ta chỉ ăn lẩu, ở đây lẩu ?"
Thẩm Vô Cữu xong thấy buồn , thứ vũ khí khiến Khánh Quốc nhục nhã nhiều năm vì nàng ăn lẩu mà chế tạo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-161.html.]
"Lẩu là thứ gì? Ngươi cho , sẽ bảo ."
Thẩm Vô Cữu nghĩ đời cách ăn nào giống như luyện đan , nghĩ xong phát hiện đúng là .
"Là chuẩn một cái nồi, bên trong ngăn hai, một bên để nước dùng cay xè, một bên là nước dùng thanh đạm, đun lửa bên , chuẩn các loại nguyên liệu để bàn, ăn loại nào thì nhúng nồi đang sôi ùng ục vớt chấm nước chấm là ăn , là ở đây của các ngươi gọi là lẩu?"
Sở Du Ninh sức khoa tay múa chân, chân vẽ một vòng tròn, từ giữa vẽ một đường cong.
Nghe vẻ là nấu ăn, Thẩm Vô Cữu liền nhớ đến trong lúc hành quân đánh trận để tiện lợi, đặt một cái nồi lớn lên bếp, thái thịt mỏng và rau cho nồi, tướng sĩ vây quanh nhúng ăn, tiết kiệm thời gian ngon miệng. Cái lẩu mà công chúa hẳn cũng gần giống như .
Hắn giả vờ thấy nàng "Ở đây của các ngươi": "Được, sẽ bảo một cái nồi như , công chúa ăn gì sẽ bảo chuẩn , chúng thể thử xem."
Sở Du Ninh nghi hoặc, quả nhiên là vẫn lẩu ?
Tiên nhân Việt Quốc báo mộng cho Phúc Vương hình như chỉ nhớ đến việc đưa các sản vật từ nước ngoài , chứ phong phú thêm nền ẩm thực ?
Vậy chẳng là nhiều thứ mà nàng thèm thuồng ở mạt thế ở đây cũng ?
Thôi thôi, ăn uống là , nên đủ.
"Thịt và rau chỉ cần thể cho nồi nấu là , kén , kén ăn sẽ sét đánh."
Nói đến lẩu, nàng cũng chỉ là suông, nếu hỏi nàng cách nước lẩu nàng cũng .
Thẩm Vô Cữu vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Sở Du Ninh, khóe miệng nhịn cong lên.