Trên đời cô nương đáng yêu đến , đến đồ ăn thì như trời sập đến nơi.
"Được, sẽ bảo quản sự lo liệu, bữa trưa kịp , bữa tối thì ?"
Sở Du Ninh gật đầu: "Đều ."
Nói xong chuyện lẩu, Trình Hựu cũng nhanh chóng mang ba thứ mà Thẩm Vô Cữu dặn đến.
Vì tiêu thạch và lưu huỳnh là hai thứ thể thiếu khi luyện đan, để thể nghiên cứu thuốc s.ú.n.g càng sớm càng , khi về kinh bảo Trình Hựu mua hết các nguyên liệu thể mua ở kinh thành về cho Khương Trần, vì thế hai thứ cũng cần mua riêng nữa, than gỗ cũng là thứ thể thiếu khi luyện đan, tự nhiên cũng sẵn.
Trình Hựu mang đến đều là bột mịn nghiền.
Thẩm Vô Cữu liền giao việc lẩu cho Trình Hựu, bảo với Trương ma ma, để Trương ma ma bàn bạc với quản sự.
Trương ma ma theo hầu hoàng hậu ở hậu cung nhiều năm, hẳn là hiểu rõ cách hơn.
Trình Hựu , Trình An tận tụy canh giữ ở ngoài cửa viện, đề phòng gần.
Sở Du Ninh bốc nguyên liệu trộn theo tỷ lệ một nữa, bột khi trộn xong giống hệt với loại thuốc s.ú.n.g của Việt Quốc.
Thẩm Vô Cữu đột nhiên hiểu , trong thuốc s.ú.n.g của Việt Quốc nhiều loại bột màu khác , là cố ý thêm để đánh lạc hướng khác.
là chiêu khiến Khánh Quốc cho rằng công thức phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-162.html.]
Công thức của công chúa mấu chốt ở tỷ trọng phối trộn của ba loại nguyên liệu, mới thể tạo thành điều kiện nổ.
Như thế mới , Khương Trần luyện đan nổ lò là trùng hợp trong trùng hợp.
Như , chỉ cần nguyên liệu đủ, Khánh Quốc sẽ còn sợ Việt Quốc nữa.
Lúc Tuy Quốc sớm theo Việt Quốc, còn lo lắng nếu một ngày nào đó Việt Quốc đồng ý bán thuốc s.ú.n.g cho Tuy Quốc thì thảm cảnh của nhiều năm sẽ tái diễn, lúc công thức của thuốc súng, tảng đá đè nặng trong lòng Thẩm Vô Cữu cuối cùng cũng buông xuống.
Thử nghiệm xong tỷ lệ , Sở Du Ninh luôn tỷ lệ ít hơn, bảo Thẩm Vô Cữu đều thử hết.
Thẩm Vô Cữu ghi chép từng cái một, bảo Trình An mang nước , đích rửa tay cho Sở Du Ninh.
Trong chậu đồng đựng nước trong, một đôi tay to lớn nắm lấy bàn tay nhỏ trắng nõn nhẹ nhàng cọ rửa, đôi tay thường cầm đao thương côn bổng, lúc nắm lấy bàn tay nhỏ như nâng niu bảo vật, cẩn thận rửa từng kẽ ngón tay, ngay cả những nếp thịt mu bàn tay cũng bỏ qua.
Sở Du Ninh cúi đầu Thẩm Vô Cữu đang nghiêm túc rửa tay cho , nàng thích cảm giác , tuy diễn tả thành lời nhưng chút nỡ rửa xong nhanh.
Vì thế, đến khi Thẩm Vô Cữu thấy rửa xong định nắm lấy tay nàng, nàng cố tình dùng sức, khiến Thẩm Vô Cữu nắm thế nào cũng nắm .
"Chưa xong, kẽ móng tay còn rửa." Sở Du Ninh động đậy ngón tay.
Thẩm Vô Cữu sửng sốt, ngẩng đầu nàng: "Vậy thì ngươi nới lỏng tay ."
Bị thấu, Sở Du Ninh nhanh chóng rút tay khỏi nước: "Ta thấy thực cũng khá sạch ."
Thẩm Vô Cữu cũng vạch trần nàng, lấy khăn tay lau tay cho nàng, đặc biệt lau kỹ kẽ móng tay, những chiếc móng tay cắt tỉa gọn gàng, hồng hào, cộng thêm đầu ngón tay tròn trịa, đáng yêu giống như con nàng, cũng nỡ buông .