Trương ma ma Sở Du Ninh để mắt đến ớt , sợ ngày nàng chạy đến hái ăn, bèn bảo chuyển hết ớt trong biệt viện đến nơi công chúa thường qua.
Thẩm Vô Cữu trở về dùng bữa trưa chuyện , chỉ cảm thán công chúa lúc nào cũng chuyện mới xảy .
Hắn nghi ngờ Sở Du Ninh ăn bậy, chỉ thấy lạ là thứ ớt truyền mang về từ ngoại quốc ở chỗ nàng là đồ ngắm cảnh, mà là dùng để ăn, chẳng lẽ đây mới là giá trị thực sự của ớt?
Sau đó, Thẩm Vô Cữu cũng bảo hái một quả đến nếm thử, cay đến mức nghi ngờ cuộc đời, chỉ dặn khi lẩu thì chú ý cho ít thôi.
Dùng bữa trưa xong, trở về viện tử phân phối để nghỉ ngơi, Sở Du Ninh liền dẫn theo đám trẻ con, thêm một Trần Tử Thiện nữa đến vườn cây ăn quả.
Thẩm Vô Cữu thì ở hành lang râm mát cùng cục bột đùi trừng mắt .
Công chúa sợ một quá cô đơn, bèn xách Tứ hoàng tử đến đặt lên đùi mất, thế là cảnh tượng tĩnh lặng như thế .
Hắn đưa tay cẩn thận vòng quanh Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử tuy mập mạp, trông vẻ chắc nịch nhưng thể phủ nhận rằng nó vẫn là một đứa trẻ.
Vì đùi bằng phẳng nên hình nhỏ bé còn lắc lư, hại Thẩm Vô Cữu căng thẳng sợ đánh rớt cục bột.
"Bốp!"
Cục bột đột nhiên phấn khích, vung tay múa chân.
Thẩm Vô Cữu vội vàng nắm lấy hai cánh tay nhỏ của nó, cho nó cử động lung tung.
Trương ma ma thấy cũng tiến lên, chỉ công chúa bồi dưỡng tình cảm với phò mã, Tứ điện hạ cũng .
Theo bà thấy, ba hoàng tử trưởng thành hiện nay một ai , Tứ hoàng tử là đích xuất, cho dù một trong ba hoàng tử lên ngôi thì sự tồn tại của Tứ hoàng tử cũng chỉ là một cái gai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-165.html.]
Nếu lên ngôi là Tứ hoàng tử thì khác, dù bệ hạ hiện nay vẫn đang ở độ tuổi sung sức, chống đỡ thêm mười năm tám năm nữa thành vấn đề.
Có phò mã nắm giữ binh quyền của Thẩm gia giúp đỡ, công chúa lợi hại như , chuyện thể.
"Á?"
Cục bột dùng tay bắt cánh tay đang giữ chặt , nhưng tay nó quá ngắn bắt , còn nghi hoặc bàn tay của .
Thẩm Vô Cữu thấy nó đáng yêu như cũng dần thả lỏng , nhưng cứ thế , dỗ công chúa thể, trẻ con rành.
Đột nhiên, nghĩ một cách: "Trình An, gọi Khương đến đây."
Khương Trần nhanh chóng chạy đến, bộ đạo bào cũ kỹ sang một trường bao giao lĩnh màu xanh, tay cầm một quyển sách, còn khí chất của đạo gia nhưng thêm vài phần nho nhã.
Khương Trần đứa trẻ đùi Thẩm Vô Cữu, những hầu xung quanh, lập tức hiểu , đây lẽ là học trò đầy chín tháng tuổi của .
"Không tướng quân tìm chuyện gì?"
Tứ hoàng tử vẻ thông minh sáng láng, đôi mắt đen láy đảo qua đảo , trông linh hoạt.
"Ngươi là của Tứ hoàng tử, từ nhỏ bồi dưỡng tình cảm thầy trò, chi bằng bắt đầu từ lúc ."
Thẩm Vô Cữu dùng hai tay kẹp nách cục bột, bế nó lên đưa về hướng Khương Trần.
Tứ hoàng tử còn tưởng đang chơi với , khanh khách vỗ tay.