Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:40:47
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía cây là một đám cỏ dại và dây leo cao vút, Sở Du Ninh nhảy xuống khỏi lưng hổ, đưa tay hái những chùm nho rừng lẫn trong cỏ và dây leo.

Nho rừng nhỏ hơn nho trồng nhiều, một chùm quả to quả nhỏ, màu sắc đỏ xanh cũng tím.

Sở Du Ninh nếm thử mấy quả, phát hiện quả nào càng tím thì càng ngọt.

Nàng hái một chùm cầm tay, , về phía những cây xuống nhưng đang chần chừ.

Nàng lưng con hổ đang , lạnh lùng hỏi: "Trên đó mát mẻ lắm ?"

Ba cây: ...

Mấy trao đổi ánh mắt, đành nhảy xuống đất.

Ba đều mặc đồ bó màu đen, ủng cắm d.a.o găm, thắt lưng đeo đao, trông ai cũng cương nghị chính trực.

Họ định lên tiếng, Trình An tìm đến, còn đầy đầu mồ hôi.

"Trình An đại nhân!"

Mấy mừng rỡ.

Trình An thấy mấy cũng ngẩn , nhưng thời gian chuyện với bọn họ, nhanh chân về phía công chúa đang lưng hổ ăn nho.

Trong rừng, ánh nắng xuyên qua từng lớp lá rọi xuống, mặt đất một con hổ trưởng thành cực kỳ hung dữ bạo ngược, thế nhưng lưng nó một thiếu nữ đang vắt vẻo ung dung ăn nho rừng.

Vừa khéo hôm nay thiếu nữ mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, đầu cũng búi hai búi tóc, chỉ dùng dải băng quấn cho , trông giống như tiên nữ đột nhiên giáng xuống khu rừng, ngay cả hổ cũng khuất phục nàng.

Vừa mới đến gần, con hổ đầu gầm lên một tiếng với mấy đó, dọa bọn họ lập tức dừng bước.

"Gầm cái gì, nhà cả." Sở Du Ninh vỗ một cái đầu hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-225.html.]

Con hổ gầm lên một tiếng, ủy khuất xuống.

Trình An và những khác mà tim đập thình thịch, chỉ sợ con hổ đột nhiên phản công, tay bọn họ đều đặt chuôi đao, chuẩn rút đao bất cứ lúc nào.

"Công chúa, A Quy và những khác vẫn còn ở bên ngoài, tìm gì thì để thuộc hạ sai tìm giúp ." Trình An vội vàng khuyên.

Nghe Trình An gọi công chúa, mấy gia binh nãy từ cây xuống đều trợn tròn mắt.

Đây là Du Ninh công chúa ? Chủ mẫu của phủ tướng quân bọn họ?

Không trách bọn họ , bởi vì bọn họ vẫn luôn ở ngoài việc, từng gặp qua công chúa gả phủ tướng quân trông như thế nào, cũng ngờ là một hung dữ như , ngay cả hổ cũng thể đánh phục.

"Các ngươi quen ?" Sở Du Ninh qua giữa ba và Trình An.

"Tham kiến công chúa!"

Mấy gia binh vội vàng hành lễ, một trong đó : "Chúng là gia binh của phủ tướng quân, phụng mệnh núi tìm kiếm đồ vật."

Sở Du Ninh gật đầu: "Là nhà thì dễ , các ngươi tìm gì?"

Trình An tiếp lời: "Thưa công chúa, chủ tử nghi ngờ núi giấu lương thực nên phái bọn họ tìm thử."

"Lương thực?!"

Hai mắt Sở Du Ninh lập tức sáng lên: "Thẩm Vô Cữu thì chắc chắn !"

Nàng vỗ đầu hổ, dậy về phía bụi gai nho.

Trình An tưởng nàng thèm nho, cảnh giác con hổ im đất, bảo theo dõi, còn chủ động tiến lên giúp nàng hái.

Sở Du Ninh liếc một cái, đột nhiên rút đao c.h.é.m một nhát bụi gai rậm rạp.

Trình An thấy công chúa c.h.é.m đứt lớp gai và cỏ dại dày, lộ một con đường ẩn bên trong, trợn tròn mắt, tim đập thình thịch.

Loading...