Phụt!
Bùi Diên Sơ nhịn bật , công chúa còn hứa sẽ bắt thỏ cho Thẩm Vô Cữu xem ?
Thật khó tưởng tượng cảnh Thẩm Vô Cữu ôm thỏ trong lòng, đây chính là chiến trường thể càn quét ngàn quân.
"Thẩm , thấy hổ hợp với khí thế đại tướng quân của ngươi, công chúa chắc chắn cũng nghĩ như , đúng ?"
"Tiểu Hoàng Thư sai, hổ oai vệ hơn." Sở Du Ninh nhảy xuống đất, xoa xoa đầu hổ.
"Tiểu Hoàng Thư?" Thẩm Vô Cữu về phía Bùi Diên Sơ.
Sắc mặt Bùi Diên Sơ cứng đờ, nổi nữa.
"Phụt!"
Lần là Trần Tử Thiện : "Phò mã, công chúa ngài và Bùi Lục quan hệ đến mức thể cùng thảo luận xuân cung đồ, Tiểu Hoàng Thư chính là chỉ xuân cung đồ."
Sắc mặt Thẩm Vô Cữu trong nháy mắt trở nên đen kịt: "Bùi Lục, ngày nào đó rảnh rỗi đến lấy sách mà ngươi để quên ."
Bùi Diên Sơ: ...
Cuốn sách đó rõ ràng là tặng cho Thẩm Vô Cữu, Thẩm Vô Cữu vì công chúa nên đổ hết lên đầu , thanh danh của quan trọng ?
Bùi Diên Sơ cần cũng Thẩm Tư Lạc nghĩ cho , cảm thấy là hư tứ ca của nàng .
Kết giao nhầm bạn .
"Thẩm , ngươi cũng thấy gọi như đúng chứ?"
Bùi Diên Sơ nháy mắt với Thẩm Vô Cữu, tỏ vẻ mau khuyên công chúa đổi tên cho .
Thẩm Vô Cữu nhẹ: "Công chúa gọi thuận miệng là , dù rõ , cũng ai ý nghĩa là gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-229.html.]
Bùi Diên Sơ: ...
Được lắm Thẩm Tứ, thật uổng phí tình nhiều năm nay, uổng công còn nhớ đến ngươi, tặng cho ngươi bản hiếm.
"Ngươi cũng thấy cái tên đặc sắc, dễ nhớ đúng ?"
Sở Du Ninh thấy Thẩm Vô Cữu và nàng quan điểm nhất trí, càng ngày càng hợp , cần lo cãi nữa .
Thẩm Vô Cữu chút nguyên tắc gật đầu: "Đây là vinh hạnh của Bùi Lục."
Bùi Diên Sơ: ... Hắn nên cân nhắc tuyệt giao nhỉ?
Thẩm Tư Lạc che miệng nhẹ, hóa tứ ca cũng thể xa như .
Người lớn đều đang đùa, A Quy từng chút một gần con hổ, sờ nó nhưng dám, mấy đưa tay rụt về.
Sở Du Ninh thấy dứt khoát bế lên lưng hổ.
A Quy kịp thời che miệng mới kêu lên, cứng đờ lưng hổ cứ như đang mơ.
Nhìn thấy cảnh , tim như một bàn tay nắm chặt, chăm chú con hổ, sợ nó đột nhiên phát tác thú tính.
Hổ dù cũng là chúa sơn lâm, chịu để Sở Du Ninh cưỡi là do cách phản kháng, nhưng những khác thì chắc, nó phát một tiếng gầm giận dữ, hất đứa trẻ lưng xuống.
Sở Du Ninh vỗ nhẹ một cái đầu hổ, tinh thần lực siết chặt: "Ngươi là một con hổ trưởng thành , yêu thương trẻ em."
Đầu hổ đau nhói, tủi lắc lắc đầu, dứt khoát xuống đất dám động đậy lung tung.
"Không đau đau, ngoan nào, lời."
A Quy sợ công chúa thẩm thẩm dùng sức quá mạnh vỗ đau hổ, cuối cùng cũng dám đưa tay nhỏ vuốt ve lông nó, đầu tiên sờ thấy hổ phản đối, càng thêm to gan, tay nhỏ cũng vuốt càng lúc càng mượt.
Thẩm Vô Cữu thấy hổ thật sự công chúa khống chế ngoan ngoãn, lúc mới chú ý đến những mà Trình An bắt .
Hỏi mới đây là những kẻ phạm đại tội trong danh sách truy nã của Khánh Quốc, thuê đến canh giữ đường hầm.