Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:41:13
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Huy Đế tức đến mức bật : "Người khác là chồng hát vợ theo, ngươi đây là vợ hát chồng theo! Không sợ trẫm trị tội ngươi ?"

Bản tính bảo vệ phe của Sở Du Ninh phát tác: "Hắn đúng thì tội gì? Còn sự thật ?"

Cảnh Huy Đế: ... Thật tức c.h.ế.t mà, đây là khuê nữ của ông , mới gả đến nửa tháng hướng về nhà chồng.

Trên đời còn hoàng đế nào uất ức hơn ông ? Rõ ràng là đồ trong quốc khố của còn bỏ tiền mua .

Sở Du Ninh thấy ông chỉ trừng mắt, khinh thường bĩu môi: "Người là hoàng đế, hành sự dứt khoát. Một chữ, mua ? Không mua kéo về cho Tiểu Tứ chơi."

Trên trán Cảnh Huy Đế nổi gân xanh: "Rốt cuộc là ai phung phí? Đó là bảo vật vô giá, ngươi lấy về cho Tiểu Tứ chơi?"

"Thứ đó cũng ăn , để đó chỉ chiếm chỗ, cũng chỉ còn giá trị cho Tiểu Tứ chơi thôi."

Ở mạt thế, đồ ngọc sứ là vô dụng nhất, kim loại còn thể vũ khí, thậm chí đá còn thể dùng để xây tường thành, ngọc thì gì?

Theo nàng thấy, dù ở thế giới nào thì cũng chỉ hai thứ quý giá nhất, một là đồ ăn, hai là thứ thể đổi đồ ăn.

"Tiểu Tứ ngươi nuôi như , cũng sẽ trở thành đứa phung phí." Cảnh Huy Đế mắng.

"Không , đợi nó thể chạy nhảy , sẽ đưa nó đánh... ngoài mở mang tầm mắt."

"Ngươi còn đưa nó cướp bóc ?"

Đừng tưởng kịp thời dừng là ông thấy.

"Người nhầm , là đưa nó đánh giặc, một nam tử hán bảo vệ đất nước!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-238.html.]

Sở Du Ninh còn giơ tay nắm chặt, khí thế ngút trời.

Cảnh Huy Đế hài lòng gật đầu, lời còn , mặc dù là chỉ đang lừa ông .

Cuối cùng Cảnh Huy Đế đành đồng ý mua .

Sở Du Ninh bảo khiêng đồ , Cảnh Huy Đế từng món bảo vật vô giá nhét bừa bãi trong thùng, món lót vải, còn trực tiếp dùng một nắm cỏ ngăn cách, ông suýt ngất xỉu.

Lúc ông thực sự tin rằng nàng thể lấy những thứ về cho Tiểu Tứ chơi, trong mắt nàng những thứ thực sự còn bằng một nắm cỏ! Cỏ còn nỡ lót nhiều hơn một chút!

"Nợ , trẫm bây giờ tiền."

Cảnh Huy Đế cũng định giữ thể diện nữa, thể quỵt một ngày là một ngày.

Sở Du Ninh nhướng mày: "Trong ngân khố của Hộ bộ , thấy ."

"Đó là để cứu mạng, các quan cần phát lương? Nếu nơi nào đó xảy thiên tai nhân họa cần cứu trợ, cũng lấy từ quốc khố, thể vì một ngươi mà để bách tính chịu khổ."

Cảnh Huy Đế cũng hết sức khuyên nhủ, còn hiệu cho Thẩm Vô Cữu khuyên giúp, Du Ninh vẻ lời phò mã.

Không cần Thẩm Vô Cữu khuyên, Sở Du Ninh cũng suy nghĩ tới chuyện .

Nếu là tiền cứu mạng của bách tính thì thôi , dù bây giờ lương thực của nàng cũng đủ dùng.

"Được, nhưng giấy nợ cho ." Nàng ngẩng đầu yêu cầu.

Cảnh Huy Đế thực sự tức đến , ông lạnh vài tiếng, nghiến răng nghiến lợi: "Trẫm còn giấy nợ ? Chưa câu quân vô hí ngôn ?"

"Nghe , đó chỉ là câu cửa miệng thôi, còn thường tru di cửu tộc, cuối cùng tru ?" Sở Du Ninh hỏi ngược .

Loading...