Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-03-25 23:11:37
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người hầu Sở Du Ninh hỏi , ánh mắt thiểm thước, run rẩy : "Là, là của tiểu nhân."

"Là của ngươi thì ."

Sở Du Ninh hài lòng gật đầu, về phía Chu Nghiêu: "Nếu phụ hoàng , ngươi mau dẫn ."

Du Ninh công chúa đột nhiên dễ tính như khiến Chu Nghiêu chút thích ứng, Thẩm tướng quân thì nhưng công chúa dám trái ý thánh chỉ.

Sở Du Ninh chống nạnh: "Còn mau , chờ tiễn các ngươi ?"

Mặc dù cảm thấy chỗ nào đó đúng nhưng Chu Nghiêu vẫn dẫn rút lui, dù bệ hạ chỉ yêu cầu bọn họ nhất định bắt về, chứ nếu gặp Du Ninh công chúa thì thế nào.

Đợi rút lui, Sở Du Ninh lập tức phấn khích với Thẩm Vô Cữu: "Ngươi sai, hầu đó tuyệt đối đơn giản, suýt nữa vẻ mặt thành thật của đánh lừa ."

"Sao ?" Thẩm Vô Cữu thấy mắt nàng sáng lấp lánh thì nàng chỉ sợ phát hiện điều gì đó.

"Ngươi theo ." Sở Du Ninh bước về phía chính phòng.

Thẩm Vô Cữu cũng dậy khỏi xe lăn, từ khi công chúa dùng năng lực đặc biệt khâu vết thương cho , trải qua nhiều ngày tĩnh dưỡng, giờ cần xe lăn từng bước nữa, đoạn đường cũng thể từ từ .

Rất nhanh, Thẩm Vô Cữu theo Sở Du Ninh qua tiền đường phòng ngủ của chủ nhân, một mặt tường trong phòng dựa tường viện nên xây bằng gạch xanh, những bức tường khác vì nối liền với những căn phòng khác nên bằng gỗ, cũng thấy gì khác thường, còn tiến lên gõ bức tường .

Trình An thấy cũng gõ khắp nơi, đều thấy gì khác thường. A Quy vì tò mò cũng gõ cho , còn áp tai .

Thẩm Vô Cữu liếc , đó mới về phía Sở Du Ninh: "Nơi vấn đề gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-287.html.]

Sở Du Ninh bí ẩn với , dùng chân dùng sức dậm xuống, sàn nhà lát đá xanh lập tức nứt .

"Công chúa thẩm thẩm lợi hại quá!" A Quy vỗ tay khen ngợi.

Sở Du Ninh xổm xuống nhặt một viên đá vỡ đưa cho Thẩm Vô Cữu: "Tặng ngươi."

Trình An: ...

Tiếp bánh nếp tẩm đường , chủ tử nhận lễ vật công chúa tặng, là một phiến đá vỡ, thật quá!

Thẩm Vô Cữu hề phật ý, nàng đưa thì nhận, hề do dự, cũng quan tâm nàng đang trêu chọc , nhiều nhất thì sẽ chơi cùng nàng.

Hắn xem xét phiến đá vỡ từ xuống , đang định thấy vấn đề gì thì đột nhiên ánh mắt dừng .

Thẩm Vô Cữu vội giơ tay phủi bụi đó, đưa ánh nắng, ánh bạc lấp lánh.

"Đá biến thành bạc ?!" Trình An kinh hô.

Hắn vội rút con d.a.o găm mang theo bên , xổm xuống cạy một phiến đá, giơ lên đập mạnh xuống đất, lớp ngoài của phiến đá rơi , bên trong phiến đá giấu một thỏi bạc, nung chảy thành một thanh mỏng giấu trong phiến đá.

"Còn nữa." Sở Du Ninh đến một bức tường, giơ chân đá.

Bức tường dễ sụp đổ, vì bên ngoài chỉ trát một lớp gạch mỏng, khi đổ xuống, những thỏi bạc bên trong rơi ầm ầm, từng thỏi lăn chân. Có lẽ vì để lâu nên những thỏi bạc đen.

Thẩm Vô Cữu cảm thấy đau buồn, ở đây ít nhất cũng hơn mười triệu lượng bạc, kể bên trong còn những thỏi vàng, trong đó còn một tờ ngân phiếu bọc bằng da dê, cùng với sổ đỏ của mấy trăm căn nhà, mấy nghìn mẫu ruộng, thậm chí còn cả tiền trang, tiệm cầm đồ, địa chỉ sắp trải khắp cả Khánh Quốc.

Loading...