Sắc mặt Cảnh Huy Đế lập tức chút tự nhiên, ông mới gà mà khuê nữ nuôi còn hiệu quả kỳ diệu như .
Thấy nàng chuyện cũng hề ngượng ngùng, Cảnh Huy Đế tức giận gõ đầu nàng: "Trẫm cho ngươi một năm, một năm ngươi trở về, những con gà đó của ngươi sẽ thuộc về phụ hoàng."
Sở Du Ninh xoa xoa đầu: "Không , vì những con gà đó của , cũng trở về một chuyến."
Cảnh Huy Đế:...
Ông quen dần, thể trông chờ đứa con gái thể những lời cha ruột quan trọng hơn gà.
"Trẫm ngươi thích ăn điểm tâm của Thượng Thực Cục, trẫm đặc biệt bảo Lưu Chính đích đến Thượng Thực Cục lấy cho ngươi một ít, ngươi mang theo ăn đường." Cảnh Huy Đế bảo Lưu Chính lấy hộp thức ăn .
Sở Du Ninh cúi ôm lấy, điểm tâm trong hộp thức ăn dường như vẫn còn nóng hổi ấm lòng nàng.
Nàng đột nhiên cũng chút sợ cái c.h.ế.t của phụ và các của Thẩm Vô Cữu liên quan đến Cảnh Huy Đế.
Cảnh Huy Đế chiếc xe chở đồ của công chúa, Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ đích đánh xe trông coi, để nhẹ xe nhanh, thậm chí còn cả buồng xe, xe chỉ chất vài cái rương.
Những công chúa khác xuất hành, nghi trượng đều dài cả một đoàn, nàng thì , một hắc y vài cái rương, cùng hai thị vệ chỉ danh mà thực, tuy là đánh giặc nhưng cũng quá đơn sơ.
Tuy nhiên, ông đây là yêu cầu của khuê nữ nên cũng gì. Nếu đổi thành hoàng tử xuất chinh, chắc như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-352.html.]
Nghĩ , Cảnh Huy Đế chút bất mãn liếc hai hoàng tử phía , ngay cả của bọn họ cũng bằng, thật tiền đồ!
Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử lẽ cũng ánh mắt của Cảnh Huy Đế ý gì, cúi đầu thật sâu.
Cuối cùng, ánh mắt Cảnh Huy Đế dừng Thẩm Vô Cữu: "Vết thương của ngươi thể chiến trường, trẫm phong ngươi binh mã đại nguyên soái, chính là để ngươi chỉ huy ở hậu phương, tuyệt đối cố chấp chiến trường."
Thẩm Vô Cữu sâu Cảnh Huy Đế, chắp tay: "Tuân lệnh!"
Trước khi sự thật phơi bày, nguyện tin Cảnh Huy Đế sẽ là lệnh cho phụ và các của tử trận, nếu , sẽ phong binh mã đại nguyên soái.
Hành động của Cảnh Huy Đế cũng là chứng minh sợ tạo phản, dù quân Thẩm gia cũng ba mươi vạn quân, cộng thêm ba mươi vạn của ải Ung Hòa, cho dù quân ải Ung Hòa thể theo , nếu thật sự tạo phản cũng đủ .
Hoặc là, còn một khả năng nữa, vì thánh thượng tự thấy nên để lựa chọn đổi triều .
Hắn hề hy vọng là khả năng . ...
Dặn dò Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ chăm sóc cho công chúa, Cảnh Huy Đế tiếp tục khích lệ tinh thần, tập hợp lòng quân cho năm nghìn tinh binh sắp xuất chinh.
Đại ý là: nước khác xâm phạm lừa gạt nước , nhục quốc gia, hy vọng các tướng sĩ dũng khí cầm binh giáo trong tay, g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ xâm phạm, bảo vệ cửa ải, bảo vệ bách tính... chờ đến khi thắng trận trở về sẽ luận công hành thưởng.
Chỉ năm nghìn quân xuất chinh mà thánh thượng đích đến, cộng thêm công chúa của bọn họ còn đích chiến trường, nhất thời tinh thần của năm nghìn binh lính tăng cao đến mức khiến lầm tưởng là năm vạn quân.