"Ta ngốc lắm ? Có lương thực hiện tại lấy, đợi ngươi đến năm nào tháng nào mới điều động xong."
Văn Tranh thấy thuyết phục Sở Du Ninh, đành về phía Thẩm Vô Cữu.
"Thẩm tướng quân, nhiều lương thực như , định vận chuyển từ kinh thành đến biên quan ? Hay là..."
"Hộ bộ suông với quân Thẩm gia nhiều , Thẩm mỗ dám tin nữa." Thẩm Vô Cữu khoát tay.
Công chúa là đòi lương hướng cho quân Thẩm gia, là đồ ngốc mới kéo chân nàng.
Vận chuyển đến biên quan thì bán đến thành trì gần biên quan mua lương, chỉ cần năm mất mùa thì dễ mua lương thực.
Văn Tranh sợ đợi đến khi bệ hạ phái đến thì lương thực đều chuyển hết, đến lúc đó bệ hạ lương ăn còn trị tội ông , thế là vội vàng phái lấy sổ sách, lấy đấu đong lương, chỉ thể đối chiếu sổ sách chờ chỉ dụ của bệ hạ.
"Công chúa, đến giúp ."
Trần Tử Thiện cuối cùng cũng nhịn nữa, xắn tay áo chạy đến xin giúp.
Sở Du Ninh ném xuống hai bao lương thực, Trần Tử Thiện: "Ta nghi ngờ ngươi thèm lương thực của ."
"Không , thèm công chúa ! À , thèm thủ của công chúa, khi thấy thủ của công chúa, sự kính ngưỡng của đối với công chúa như nước sông cuồn cuộn dứt."
Trần Tử Thiện từ khi Du Ninh công chúa đại phát thần uy thì vô cùng sùng bái, cảm thấy tìm phương hướng cho cuộc đời.
Rõ ràng sắp lớn hơn công chúa một giáp, mà vẫn thể nịnh nọt lấy lòng như , Thẩm Vô Cữu mà mặt đen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-91.html.]
Có tự đưa đến cu li thì nên từ chối, Sở Du Ninh gật đầu: "Được, ngươi chuyển , một đừng chuyển quá nhiều."
Trần Tử Thiện suýt nữa thì ngã lăn đất, còn một đừng chuyển quá nhiều, công chúa quá coi trọng , thấy chuyển một bao là tồi.
Sở Du Ninh về phía Thẩm Vô Cữu, còn Bùi Diên Sơ bên cạnh , đây là nam nhân đó tranh nữ nhân với Trần Tử Thiện ?
Bùi Diên Sơ đột nhiên công chúa chú ý, thể vốn dựa xe lăn khỏi thẳng tắp: "Công chúa, tại hạ Bùi Diên Sơ, là..."
"Ngươi vẻ rảnh? Hay cũng giúp ." Sở Du Ninh .
Bùi Diên Sơ:... Không, rảnh chút nào.
Rất nhanh, từng bao, từng giỏ gạo chuyển ngoài, Văn Tranh thấy cân còn kịp cân mà gạo chuyển , vội vàng liên tục thúc giục.
Thẩm Vô Cữu ung dung lấy sổ sách lương hướng mà triều đình nợ từ trong lòng đối chiếu với Văn Tranh, Văn Tranh thầm mắng là con cáo già, đến cả sổ sách cũng mang theo.
*
Hoàng cung, Cảnh Huy Đế tiếp Dự Vương cầu kiến, cáo trạng chuyện Sở Du Ninh đánh , đang an ủi thì Hộ bộ đến công chúa cầm đao cướp Hộ bộ.
Cảnh Huy Đế:... Còn, còn chuyện gì ?
Dự Vương đến khuê nữ của ông một cước đá bay , giờ đến khuê nữ của ông cầm đao cướp Hộ bộ?
Giỏi như , khuê nữ của ông tạo phản luôn ?
Cảnh Huy Đế tin khuê nữ của lợi hại như , Dự Vương Việt Quốc cao cao tại thượng, chẳng coi hoàng đế ông gì, ông hy vọng thật sự khuê nữ của đá bay, dù cái nồi cũng đổ lên đầu ông .