Sở Du Ninh thấy Lưu Chính đến, cầm lấy thanh đao đặt đống lương thực, từng nhát từng nhát đ.â.m xuống đất, tư thế nếu ai dám ngăn cản thì sẽ đ.â.m đao đó.
Trần Tử Thiện lúc bình tĩnh , phát hiện nhất thời hồ đồ mà cướp Hộ bộ cùng với công chúa, vạn nhất bệ hạ trách tội, công chúa thì , còn thì thể mất đầu.
mặc kệ, dám đắc tội với Việt Quốc, chẳng là để phụ bệ hạ trách tội ? Ít nhất còn cùng công chúa một chuyện lớn.
"Lưu công công." Thẩm Vô Cữu chắp tay với Lưu Chính.
Lưu Chính liếc : "Thẩm tướng quân, bệ hạ một công chúa góa chồng, mong ngài kiềm chế một chút."
Văn Tranh xong thì thầm mừng thầm, ý của bệ hạ chính là trách Thẩm Vô Cữu xúi giục công chúa đến cướp lương, đúng!
Chính là Thẩm Vô Cữu xúi giục công chúa!
Thẩm Vô Cữu gật đầu: "Tướng sĩ biên quan còn đang chờ lương thảo cứu mạng, Thẩm mỗ dám nghỉ ngơi."
Lưu Chính đương nhiên những năm gần đây bệ hạ mấy quan tâm đến chính sự, khả năng tấu chương của Thẩm Vô Cữu nội các giấu nhẹm, kinh động đến bệ hạ. Bệ hạ lúc e rằng cũng đang chột .
"Phụ hoàng bảo ngươi đến giúp chuyển lương ? Nếu thì thể , hôm nay nhất định chuyển lương ." Sở Du Ninh .
Lưu Chính cái hố lớn do mũi đao đ.â.m chân công chúa, hắng giọng, lớn tiếng truyền thánh chỉ.
"Truyền thánh thượng khẩu dụ, Du Ninh công chúa ỷ phận công chúa xông Hộ bộ, coi thường pháp luật, lệnh cấm túc tại phủ tướng quân nửa năm để tự kiểm điểm, sự cho phép của trẫm, bước khỏi phủ tướng quân nửa bước!"
Văn Tranh xong thì ngây , thánh chỉ là ngăn cản Du Ninh công chúa bậy ? Chỉ là cấm túc?
"Vậy lương hướng ..." Văn Tranh mang theo dự cảm lành hỏi Lưu Chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-94.html.]
"Bệ hạ , binh mã động, lương thảo . Lương hướng là trọng trung chi trọng, thể lạnh lòng tướng sĩ biên quan."
Lưu Chính dõng dạc.
Sở Du Ninh kinh ngạc: "Đây là lời phụ hoàng sẽ ?"
"Công chúa, bệ hạ là minh quân."
Lưu Chính nhất định kiên quyết bảo vệ danh tiếng của bệ hạ nhà .
Sở Du Ninh khẩy: "Ngươi tin lời "
Lưu Chính cúi đầu, lý trí mách bảo ông trả lời, nếu còn Du Ninh công chúa sẽ những lời đại nghịch bất đạo gì nữa.
Trần Tử Thiện còn tưởng rằng đầu sắp mất , ngờ bệ hạ chỉ cấm túc Du Ninh công chúa.
Quả nhiên con mắt , Du Ninh công chúa sủng ái đến .
Sở Du Ninh quan tâm đến lệnh cấm túc, bước khỏi cửa phủ, là bước từ những nơi khác.
Lưu Chính thấy Sở Du Ninh gì nữa, sang với Văn Tranh: "Văn đại nhân, bệ hạ lệnh cho Hộ bộ chuẩn đầy đủ sổ sách, bệ hạ sẽ đích xem xét."
Lòng Văn Tranh lạnh ngắt, bệ hạ là nhất thời hứng khởi, là nghi ngờ Hộ bộ?
Hắn vội vàng cúi : "Thần tuân chỉ."
Lưu Chính lúc sắp còn nhỏ giọng hỏi Sở Du Ninh: "Công chúa, bệ hạ giải thích việc đánh Dự Vương Việt Quốc phố."
"Ta khi nào thì đánh Dự Vương? Rõ ràng là đánh một tên lưu manh dám trêu ghẹo phố."