Chương 14: Ngũ Nhất thoải mái tắm táp
Vài tiếng s.ú.n.g thật lớn vang lên, nữa thành công dời lực chú ý của tang thi, Tạ Quân và Lưu Đại Sơn đồng thời thở phào nhẹ nhõm, chút trì hoãn tiếp tục tiến về phía lồng phòng hộ g.i.ế.c một con đường.
Vì bọn họ mở đường, lực cản do tang thi chen chúc giảm bớt, Võ Văn Vũ khôi phục dị năng mang theo tất cả sống sót từ trong bầy tang thi vọt .
Xông khỏi vòng vây, Tạ Quân cùng Lưu Đại Sơn, tất cả kịp lời cảm kích theo lời lão hiệu trưởng ba chân bốn cẳng chạy về căn lầu ký túc xá mới xây, tránh cho tang thi phát hiện mà trở .
Tiểu Ngũ Nhất cũng mang theo nhóm đàn em từ lầu thí nghiệm chạy , hội tụ cùng đội lớn, cùng chạy về căn ký túc xá mới xây ở phía Bắc.
Bởi vì vẫn sắp xếp cho học sinh ở, cả tòa nhà đều tang thi. Lão hiệu trưởng lấy chìa khóa mở cửa rào, chờ tất cả an tiến liền vội vàng khóa cửa sắt.
Tạ Quân lúc cũng tiến tòa ký túc xá, tình hình xung quanh chút lo lắng, nhíu mày hỏi: "Chúng bây giờ ở đây, mà ngoài? Chúng nhiều như , tang thi ngửi mùi bao lâu bao vây ngoài cửa, chúng lúc đều giống , tới lúc đó cũng cách cứu tất cả thêm nữa."
Lo lắng của Tạ Quân vô lý, nhưng kịp chờ lão hiệu trưởng giải thích, một sinh viên ở bên cạnh cướp lời, như là từng nghiên cứu qua địa hình.
"Cửa sổ phía tòa ký túc xá đối diện với bức tường rào phía Bắc của trường học, bò lên cửa sổ là thể dễ dàng nhảy đường lộ bên ngoài, nếu do chỗ đó sẽ là phòng tắm nữ, mấy đứa năm ba tìm nơi trốn học quá khó khăn."
Tạ Quân bỗng nhiên tỉnh ngộ: "..." Thì là như .
Lão hiệu trưởng nhịn nghiêm túc về phía vị bạn học nam , cũng sâu sắc nhớ kỹ khuôn mặt .
Mà lúc , lồng phòng hộ bao trùm đầu bọn họ đột nhiên biến mất, tròn lòng lập tức hốt hoảng, nơi các sinh viên phía cũng truyền âm thanh rối loạn. Tạ Quân và lão hiểu trưởng chen lên xem xét, liền phát hiện Võ Văn Vũ chẳng từ lúc nào ngất trong lòng bạn nữ bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-14-1.html.]
Tình cảnh sợ hãi, cuối cùng qua kiểm tra của các sinh viên ngành y, sợ bóng sợ gió một hồi mới hóa cô chỉ đang ngủ. Tựa hồ mấy ngày nay tinh thần quá căng thẳng, thêm gánh nặng lo lắng cho , lúc tất cả an nên tất cả mệt mỏi liền bộc phát.
Mà lúc , tiểu Ngũ Nhất cũng đẩy vòng vây tiến tới bên ngườu Võ Văn Vũ, thể nho nhỏ dễ dàng gì mà chui , nhưng Võ Văn Vũ đang ngủ say chỉ thể tiếc nuối đem chuyện nhận em gái gác .
"Đừng lo lắng, chỉ là đang ngủ." Tạ Quân ánh mắt lo lắng của tiểu lão đại, mở miệng an ủi: "Không bao lâu nữa chị sẽ tỉnh thôi!"
"Đây là em gái tiểu Vũ!"
Tiểu Ngũ Nhất kịp chuẩn Tạ Quân xoa đầu, tức giận giải thích một câu, đó liền ôm gương mặt nhỏ canh giữ bên Võ Văn Vũ, chăm chú mà gương mặt đang say giấc.
Nhìn Võ Văn Vũ ngủ say, trong lòng tiểu thiếu niên kềm chế vui vẻ, rung đùi đắc ý, ngẩng đầu kiêu ngạo với Tạ Quân: "Tui tìm em gái tiểu Vũ, ba ba nhất định sẽ khen tui! Văn Kỳ Kỳ cũng sẽ vui vẻ!"
Tạ Quân mỉm nhưng trả lời, đầu gương mặt đang ngủ, nhớ tới chuyện cô , chỉ cảm thấy đây là một giống tiểu lão đại, đáng yêu kiên cường.
Các cô sinh viên xung quanh bọn họ chuyện, lúc mới chú ý đến thiếu niên đặc biệt xinh . Sau khi tên là "Võ Nhất*" đều tin đây chính là em trai của Võ Văn Vũ.
Đều là họ "Võ", dựa theo truyền thống dòng họ của Hoa Hạ, chắc là một nhà.
Mà lúc , sắc trời bắt đầu tối . Sau bao nhiêu trắc trở nguy hiểm, quyết định ở qua đêm, thần kinh căng thẳng bấy lâu nay rốt cuộc thả lỏng, đều quý trọng giây phút an bình ít ỏi .
Liêu Dũng thể tưởng tượng Hàn Lâm và Võ Văn Vũ đẩy vài bầy tang thi còn thể sống sót, nhanh chóng chen đám ôm chầm lấy bạn gái, kích động lên. Người yêu quan trọng mất mà tìm , gào như một đứa bé.