Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-05-05 11:25:29
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 18: Ngũ Nhất để ý hoa ven đường

Từng khóm khoa dại nhỏ bé ở ven đường nhẹ nhàng lung lay theo gió, cả nhóm Ngũ Nhất từ lúc bước thôn trang, liền mơ hồ cảm giác một luồng khí tức khác thường.

Cả đoạn đường phía , ngoại trừ xác tang thi đầy đất, bọn họ hề phát hiện bóng dáng một sống nào, thậm chí là một con tang thi, vật tư trong nhà cũng dọn sạch sẽ.

Cả thôn làng to lớn, trống rỗng yên tĩnh chẳng khác nào một vùng đất chết.

Tạ Quân kiến trúc nhà cửa kiểu cũ xung quanh, thần kinh nhạy cảm cả dễ chịu, nhịn mở miệng : "Sao càng càng thấy giống ngôi làng ma ám trong phim kinh dị ."

"Đậu móa!" Một tên đàn em dọa cho sợ xanh cả mặt, xoa xoa cánh tay gào thét: "Anh, ông đừng chuyện đáng sợ như nữa!"

"Đồ đạc đều cướp hết, chừng là từng tới nơi . Thanh niên còn sống chắc chạy trốn hết, kỹ xác tang thi già tuổi tác khá cao."

Võ Văn Vũ xoa cằm phân tích, cô trời sinh gan lớn, cảm thấy sợ hãi. Nhìn xác tang thi xung quanh, tinh hạch trong đầu đều lấy .

" là như ." Viên lão hiệu trưởng cũng gật đầu phụ họa, đó con đường phía , mở miệng : "Chúng vẫn nên tiếp tuc lên đường thôi, nơi gì đáng xem."

Thấy tất cả quyết định như , Tạ Quân cũng chỉ thể gật đầu, đè xuống cảm giác kỳ quái trong lòng, cùng tăng tốc tiến lên phía .

ngay lúc tiểu Ngũ Nhất kéo ống tay áo một cái, chỉ mấy bông hoa đất, vẻ mặt khờ dại hiếu kỳ hỏi: "Tiểu Quân Quân, đó là hoa gì ạ?"

"Nho nhỏ, thật đáng yêu nha!"

Mọi lời đều mỉm , đầu thiếu niến đáng yêu như đang đến nông thôn du lịch, tâm tình nhất thời đều trở nên thư thái.

Viên lão hiệu trưởng kiến thức uyên bác đến gần hơn quan sát, một lúc sờ sờ đầu Ngũ Nhất kể một cái tên: "Mấy bông hoa nhỏ màu lam gọi là Mẹ Chồng Ba Tư*, là hoa dại bình thường ở nông thôn."

Võ Văn Vũ tới, nắm tay Ngũ Nhất phòng ngừa lạc mất. "Được , đừng ngắm hoa nhỏ nữa, chúng còn tranh thủ lên đường đến nội thành trong hôm nay."

Bé chuột nắm tay kéo , ba bước đầu hai , tựa hồ cảm nhận điều gì đó. "Em gái tiểu Vũ, hoa nhỏ luyến tiếc chúng đó!"

Mọi lời ngây thơ hồn nhiên của thiếu niên đều nhịn mà bật , chỉ xem như quá yêu thích hoa dại mà thôi.

***

Vào giờ phút , trong trường tiểu học ở đầu thôn giữa sườn núi, một bé gái gầy yếu mở đôi mắt xinh , ngắm mặt.

Nhìn bóng lưng nhóm Ngũ Nhất đang rời , nhất thời gấp đến độ sắp lên.

"Anh ơi, bây giờ, bọn họ ! Bọn họ phát hiện chúng ở đây!" Bé gái giơ tay lau nước mắt, dị năng của nó quá yếu, thể thăm dò đến phạm vi quá xa.

"Không , đừng , bảo vệ em!" Bé trai ở bên cạnh an ủi em gái , cổ tay lộ ngoài quần áo đầy vết thương xanh tím, nhưng ánh mắt dũng cảm kiên cường.

Lúc , ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng bước chân của trưởng thành, hai đứa nhỏ lập tức co rúm , cả sốt sắng về phía cửa. Bé gái sợ sệt trốn lưng trai, bởi vì sợ hãi tột độ nên cả bắt đầu run rẩy.

Bé trai kiên định bảo vệ phía em gái, giây phút tên đàn ông mở cửa mà , trong đôi mắt phát nỗi căm hận thấu xương.

Theo tên đàn ông đến còn hai đứa bé trai tầm lớp năm lớp sáu, ánh mắt tê dại trống rỗng, trong lòng đang ôm lấy một đứa bé nhỏ hơn hành hạ đến thoi thóp.

Nhìn tình cảnh , bé trai trừng rách cả mí mắt. Bé gái trốn phía nó che miệng thật chặt, đến cũng dám phát tiếng.

Tên đàn ông hai đứa bé còn sót trong phòng, thèm nhỏ dãi mà l.i.ế.m môi một cái, nhưng cuối cùng cố nhịn xuống. Hôm nay chơi tàn hết một đứa, tiết kiệm đến ngày mai.

Ánh mắt thèm thuồng lưu luyến bé gái một hồi, bé trai đang che chở cho em gái đều cứng đờ.

Cũng may cuối cùng xoay , thô bạo đẩy hai bé trai bên cạnh phòng, đó đóng sầm cánh cửa, khóa chặt.

Chờ tiếng bước chân của rời , hai em nó nhanh chóng đến bên hai đứa nhỏ đang thương. Con quỷ dữ xa, hai đứa bé khá lớn mới hồi phục một chút sức sống, nước mắt lập tức mãnh liệt trào .

"Xin , xin , chúng tớ bảo vệ Thao Thao." Hai đứa trẻ mười một tuổi ngừng dùng cánh tay lau nước mắt, cổ đều vết thương bầm xanh. "Tên ác quỷ trói chúng tớ ở một bên, chúng tớ nhúc nhích , chỉ thể trơ mắt dằn vặt Thao Thao."

Nghe lời , Na Na càng thêm mãnh liệt, nhẹ nhàng nắm lấy tay Thao Thao, cũng dám dùng sức, chỉ vì bé trai hành hạ thương tích đầy .

"Hu hu hu Thao Thao! Cậu tỉnh !"

Thân là trai, Khang Khang giờ khắc này cũng nhịn đỏ cả vành mắt, nặng nề lấy nắm đ.ấ.m đấm đầu của chính , "Nếu mạnh hơn một chút là , thể g.i.ế.c tên ác quỷ , đều là của !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-18.html.]

Thao Thao đất mở mắt , suy yếu các đồng bọn nhỏ, khó khăn nở một nụ . "Em , may là đụng đến Na Na."

Nghe lời , bốn đứa nhóc xung quanh đều thành đài phun nước. Thao Thao xong câu , sức khỏe cũng thêm yếu hơn.

Khang Khang luống cuống nắm c.h.ặ.t t.a.y Thao Thao, căm hận tên ác quỷ đến tận xương tủy, quyết tâm : "Đêm nay sẽ g.i.ế.c !"

hai đứa nhóc bên cạnh lắc đầu. " hình như phát hiện khác thường, tạm thời tìm nữa ."

Những đứa trẻ lúc hành hạ một hai đều tàn cũng chết, chỉ Khang Khang là vẫn còn cí thể nhảy nhót tưng bừng. Tên đàn ông dường như cảm thấy kỳ lạ, mới mặc kệ chủ động hiến , đột nhiên bắt Thao Thao .

Khang Khang lời , nhất thời như rơi hầm băng, về phía em gái của , đau khổ mà nắm tóc. "Tại như , coa thể phát hiện !"

Nếu như thế, Na Na ở bên cạnh giống như còn sợ hãi nữa, lên lau khô nước mắt. "Chúng tìm đến cứu ! Em mới thấy một trai xinh , mùi hương dễ chịu, nhất định sẽ cứu chúng !"

Mấy đồng bọn nhỏ lập tức tụ cùng .

Không quan tâm thành công thất bại, bọn nó chỉ một cơ hội .

...

Mạnh Quang Diệu đang hấp thu tinh hạch, đột nhiên thấy tiếng thảm thiết bên trong 'phòng thú cưng', mất kiên nhẫn lập tức hung hăng tới mở cửa.

"Còn ầm ĩ nữa tao sẽ g.i.ế.c hết chúng mày!!!"

"Hu hu hu Thao Thao c.h.ế.t !"

Hai đứa nhóc mười một tuổi mặt đầy nước mắt nước mũi ôm t.h.i t.h.ể Thao Thao lên. Mạnh Quang Diệu đủng quần ngừng chảy máu, mắng một câu "xúi quẩy" liền quen tay búng một cái, hai cái vòng màu đen như vòng xích chó đột ngột xuất hiện tròng cổ hai đứa nhỏ.

"Đi ném ngoài cho tao, đừng giở trò! Chúng bây gì tao cũng thể !"

Hai đứa nhỏ im lặng lệnh, ôm lấy t.h.i t.h.ể Thao Thao cẩn thận đến phía núi.

Mạnh Quang Diệu liếc Khang Khang và Na Na ở trong phòng, hùng hùng hổ hổ đóng cửa .

Hai đứa nhỏ cẩn thận đặt Thao Thao xuống bãi cỏ, liếc đống t.h.i t.h.ể các bé trai bé gái khác ở bên cạnh đang bốc mùi hôi thối, nước mắt lập tức chảy , đầu trở về trường học.

Khi hai bóng dáng nhỏ bé biến mất khỏi đó, ngón tay của 'thi thể' Thao Thao đột nhiên nhúc nhích, đó nhẫn nhịn cơn đau đớn , lảo đảo bò dậy đuổi theo hướng đường khỏi thôn.

May mắn tang thi trong thôn đều Mạnh Quang Diệu giải quyết hết, nếu đối với mùi m.á.u tanh nó, vài bước cắn xé chừa gì.

Tiểu Ngũ Nhất là một bé hamster thành tinh, cảm quan nhạy cảm hơn bình thường nhiều, từ xa phát hiện thứ gì đó đang đuổi theo bọn họ, liền dừng bước chân.

Võ Văn Vũ thấy linh hồn tiểu thiếu niên bay nơi khác, đột nhiên cảm thấy may mắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , nếu thì lúc chạy mất thấy bóng dáng.

"Sao thế?" Những khác thấy hai dừng cũng dồn dập sang.

"Có thứ gì đó đang đuổi theo chúng !" Tiểu Ngũ Nhất về phía một cách chắc chắn. Mọi còn tưởng là tang thi, đồng loạt đề cao cảnh giác.

Cũng lâu lắm, bọn họ liền thấy một điểm đen nho nhỏ lảo đảo chạy tới. Ngũ Nhất thấy, chút chần chờ rút tay khỏi tay Võ Văn Vũ xông ngoài.

Mọi tuy rằng thấy rõ, nhưng thấy tiểu thiếu niên gấp gáp cũng lập tức đuổi theo. Sau đó thấy một đứa bé trai ngã lòng Ngũ Nhất, gương mặt trắng bệch chút máu, thương tích khắp , cái quần tối màu cũng m.á.u thấm ướt.

Khó thể tưởng tượng đây là dằn vặt đến cỡ nào.

Mọi thấy nhiều tang thi đáng sợ, thấy qua xác c.h.ế.t chất chồng, thế nhưng đây là đầu tiên thấy một đứa bé sống sờ sờ ngược đãi. Dù tận thế xem thời sự đưa tin, nhưng đối với nhiều bình thường thì chuyện dơ bẩn như cách họ quá xa xôi.

"Tại như !"

Vài nữ ainh viên tình cảnh , đều nhịn bụm miệng chực . Tiểu Ngũ Nhất cũng kích động mà ôm lấy thấy thể nho nhỏ, mím môi, vành mắt đỏ bừng.

Viên lão hiệu trưởng cùng mấy sinh viên khoa y tiến đến, ôm lấy đứa bé ngất , lúc cởi quần áo thấy hình ảnh giật .

Tạ Quân và Lưu Đại Sơn bọn họ đều mà xoay đầu nơi khác.

"Mẹ nó, súc sinh! ! !"

Thao Thao lúc khôi phục một chút ý thức, cầm lấy ngón tay của Ngũ Nhất, giọng yếu ớt đứt quãng, hầu như rõ, chỉ Ngũ Nhất sót một chữ.

"Anh ơi... Cứu ... Trong trường học..."

 

Loading...