Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-05-05 11:37:31
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 29: Ngũ Nhất năm nay ba tuổi

Nhiếp Tiêu đỏ mặt, từ sàn dậy, kéo bé 'chuột koala' đang bám cổ xuống, quan tâm đối phương giãy dụa mà xách qua một bên đàng hoàng.

Tiểu Ngũ Nhất Nhiếp Tiêu, theo bản năng giang tay ôm, nước mắt lưng tròng.

Nhiếp Tiêu dùng bàn tay ấn trán cho đến gần, gương mặt nghiêm túc cho phản đối, chỉ vành tai đỏ ửng bại lộ tâm tình của lúc .

"Sau thể cùng ba hôn hôn, cũng tùy tiện hôn khác." Nhiếp Tiêu lời sắt đá, quyết định từ bây giờ rèn giũa hành vi của thiếu niên.

chuyện đối với Ngũ Nhất khác gì sấm sét giữa trời quang, tiểu thiếu niên mở to mắt thể tin nổi.

" mà lúc ba ba bám giường bảo bảo hôn nhẹ mới chịu dậy!"

Nhiếp Tiêu: "..."

Dù là Nhiếp Tiêu, lúc cũng dám một đám xung quanh đang buồn nhưng dám , biểu cảm đang nhịn gần chết.

Yêu tinh nhỏ dính mắt , quả nhiên là ông trời phái xuống thử thách .

Những đang xem kịch vui, tuy rằng cảnh lúc nãy cho kinh ngạc, nhưng nghĩ thiếu niên là một bé hamster thành tinh vì cũng bình tĩnh . Tiếp tục nhặt hạt dưa lên hóng chuyện.

Nhìn một siêu trai như Nhiếp Tiêu ăn quả đắng đúng là một chuyện vô cùng thú vị, nhan sắc của hai đều tỉ lệ thuận, vui tai vui mắt.

"Cục cưng ba tuổi, thành niên . Cho nên dựa theo tuổi của con mà tính thì là mười tám tuổi, thể tùy tiện hôn nhẹ khác."

Nhiếp Tiêu đầy mặt nghiêm túc, tự ý chủ quyết định tuổi tác của bé chuột. Một đám xung quanh Nhiếp Tiêu đàng hoàng trịnh trọng mà mò, đến đau bụng.

Viên lão hiệu trưởng kiến thức uyên bác, đối với chuyện thôi. Kỳ thực nếu tính theo tuổi của hamster, suy tuổi của con thì tiểu thiếu niên thể còn lớn hơn tất cả ở đây.

dáng vẻ ngây thơ trẻ con của , Viên lão hiệu trưởng quyết đoán nuốt lời xuống.

Thôi... Mười tám tuổi thì mười tám tuổi , nhiều ít.

Tiểu Ngũ Nhất đếm ngón tay, thực sự đây là phép tính gì, nhất thời m.ô.n.g lung, tội nghiệp Nhiếp Tiêu. "Tại mười tám tuổi thì hôn nhẹ ạ? Vậy bảo bảo biến thành hamster là ha?"

"Như bảo bảo cũng chỉ ba tuổi."

Tiểu Ngũ Nhất dựng thẳng lên ba ngón tay nhỏ, đôi mắt sáng lấp lánh Nhiếp Tiêu, giờ khắc này cảm thấy là bé chuột thông minh nhất thế giới, đối với dù ở hình dạng nào hôn hôn cũng vấn đề gì.

Nhiếp Tiêu: "..."

Nói xong tiểu Ngũ Nhất ở mắt biến trở về thành một bé hamster, vui vẻ nhảy lên vai Nhiếp Tiêu, ghé vành tai thì thầm một tiếng.

Sau đó bé chuột trượt bên trong áo khoác, hai móng vuốt nhỏ víu vải áo n.g.ự.c phát một tiếng kêu nho nhỏ đáng yêu.

"Chít!" Ba ba, bảo bảo buồn ngủ.

Nhiếp Tiêu nâng tay đỡ lấy thể nhỏ bé sắp tuột xuống, tại chỗ tang thương trong phút chốc, cuối cùng phát một tiếng thở dài.

Bóng lưng như cha già phiền muộn, ở trong đêm tối càng hiện rõ ràng.

Mọi cảnh , một nữa tử tế rộ lên. Hình tượng nghiêm túc lạnh lùng của Nhiếp Tiêu ở trong mắt , lúc toát lên một chút bình dị gần gũi.

Tiêu Nghiên và Đoạn Ôn Du Nhiếp Tiêu như , trong mắt đều là một mảnh ý . Đây là đầu tiên bọn họ thấy một Nhiếp Tiêu sức sống như .

Lúc thường quá mức trầm nội liễm, ngay cả Võ Văn Kỳ cũng tự chủ xem thành lão đại, đến nỗi bọn họ sắp quên mất Nhiếp Tiêu còn nhỏ hơn một hai tuổi.

Nhiếp Tiêu cúi đầu nhóc con nhoài n.g.ự.c , đối phương tiếng tim đập của gắn chìm giấc ngủ từ lâu.

Nhìn cục lông nho nhỏ ngoan đáng yêu, đáy mắt Nhiếp Tiêu ngăn tràn một mảnh dịu dàng, tim cũng mềm nhũn.

Thôi, từ từ .

Giờ khắc ngờ , kết quả của chữ từ từ chính là đem chính bản bồi .

***

Đêm khuya, tất cả ngủ say, căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng hít thở nhẹ nhàng.

Bạch Mân ở trong góc phòng đột nhiên dậy, gật đầu báo với đang gác đêm một tiếng, lợi dụng lý do vệ sinh rời khỏi phòng.

Bước , nhịn liếc về phía bé chuột, cục lông nho nhỏ vùi trong hõm cổ Nhiếp Tiêu ngủ say sưa. Nhiếp Tiêu ở đây, Bạch Mân chỉ thể đầu rời .

Nhiếp Tiêu ngủ nông, như cảm giác mở mắt về phía bóng lưng Bạch Mân .

Khương Thù chẳng lúc nào cũng mở mắt , tầm mắt trong bóng đêm cùng Nhiếp Tiêu chạm , đó nhanh rời .

Bạch Mân khỏi phòng, tiến nhà vệ sinh, khóa cửa liền từ cửa sổ nhảy ngoài.

Phần da tay cẩn thận vướng lưới sắt cửa sổ, nhất thời bong một mãnh thịt thối rữa. Bạch Mân dường như cảm giác, thẳng về phía truyền tiếng gọi.

Tang thi xung quanh dường như hề xem thành đối tượng công kích.

Lúc gặp một đàn ông mặc áo đen thấy rõ mặt, Bạch Mân như thể tỉnh từ trong mộng, kính nể sợ hãi mà cúi đầu thật thấp, trong mắt dấy lên cảm xúc phức tạp.

"Đại nhân."

Người áo đen lời nào, trực tiếp duỗi một cánh tay tái nhợt gần như thấy cả mạch máu. Móng tay rõ ràng hề sắc bén nhưng thể cắm thẳng trong đầu Bạch Mân, phảng phất như gì cản trở.

Hắn như chuyện gì xảy mà ở trong đầu Bạch Mân tìm thấy một viên dị năng hạch hệ gian, đó nắm ở trong tay bắt đầu điều tra. Rốt cuộc mở miệng, trong lời tràn ngập lạnh lùng cùng sát ý.

"Ngươi chỉ lấy viên dị năng hạch hệ kim, còn mất luôn viên dị năng hạch ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-29.html.]

Bạch Mân sợ đến dám ngẩng đầu, run lẩy bẩy mà đem đầu dập đất.

"Đại nhân tha mạng." Bạch Mân đáy lòng kinh hoảng thôi, vì liền kể hết chuyện hôm nay .

Người áo đen xong, liền tạm thời buông bỏ ý định móc luôn viên tinh hạch trong đầu Bạch Mân .

Bạch Mân tránh một kiếp, mồ hôi lạnh thấm ướt .

"Ngươi bên cạnh ngươi hiện tại nhiều dị năng giả?" Người áo đen ở trong áo choàng rộng lớn nheo mắt .

"Phải! Sấm sét phong thủy hỏa băng, còn nhiều loại . nhất định sẽ cố gắng lấy thật nhiều dị năng hạch cho đại nhân!"

Hắc y nhân lời , tựa hồ cũng ngờ tới lập tức nhiều dị năng giả hệ tự nhiên cùng xuất hiện như . Hắn Bạch Mân thật kĩ, đó cầm viên dị năng hạch hệ gian thả đầu Bạch Mân.

Tinh hạch và dị năng hạch cùng chung một chỗ.

"Ngươi rất tốt, đầy tớ trung thành của ."

Nói xong, áo đen móc một ống thủy tinh chứa chất lỏng xanh lục, đặt tay Bạch Mân.

Bạch Mân như nhặt trân bảo mà nắm chặt, đó như đói như khát mà nuốt bộ chất lỏng bụng.

Làn da thối rữa dần dần phục hồi, bóng loáng như cũ.

"Làm việc cho , sẽ mang cho ngươi một thế giới mới." Bàn tay tái nhợt lạnh lẽo như da rắn của áo đen xoa xoa hai má bóng loáng của Bạch Mân.

Bạch Mân mặt mày tái mét, đôi mắt rũ xuống, trong đầu chợt lóe lên hình ảnh phát sinh từ lúc tận thế bắt đầu đến nay.

Một trận mưa băng chấn động cầu rơi xuống, cho thế giới phát sinh dị biến.

Cha ông nội bà nội cắn chết, chính cũng biến thành tang thi.

Hắn cùng với những con tang thi bình thường lang thang đường phố, nhưng vẫn còn sót một chút ý thức, mãi cho đến một ngày một âm thanh triệu hoán.

Vì thế ngơ ngơ ngác ngác bắt đầu tìm kiếm dị năng hạch, nhanh tìm thấy một viên dị năng hạch màu xám, đó tựa như trân bảo mà dâng lên cho đàn ông mặt.

Hắn nhớ rõ ngày hôm đó đối phương đổ một ống chất lỏng màu xanh biếc miệng , cho mớ ý thức lộn xộn trong đầu thức tỉnh, ký ức cũng trở nên rõ ràng, thế giới mắt cũng dần màu sắc ban đầu.

Hắn gần như khôi phục hình dạng con lúc .

Sau đó, đàn ông áo đen mặt những lấy viên dị năng hạch đem tới, trái còn cho một viên dị năng hạch hệ gian.

Bạch Mân lúc đó cảm thấy gặp chúa cứu thế, nhưng đàn ông cho , nếu khôi phục hình dáng thì ngừng thu thập dị năng hạch.

Hắn tại thu thập dị năng hạch, cũng quan tâm.

Ai cũng trở thành ma ma, dĩ cũng ...

" nguyện thề sống c.h.ế.t cống hiến cho đại nhân."

Bạch Mân dứt lời, đàn ông như quỷ mị mà biến mất tại chỗ, phảng phất như từng xuất hiện.

Bạch Mân dập đầu đối với nơi đàn ông , đó lên trở về.

Sau đó các nơi thế giới đều lục tục diễn một màn y như .

Nam nhân áo đen cuối cùng ở trong tầng mây, quan sát bộ tinh cầu màu lam xinh , vô cùng hài lòng đối với nơi .

Bạch Mân theo đường cũ trở về phòng rửa tay, nhẹ nhàng mở cửa về phòng.

Nam sinh viên gác đêm nhịn cảm thán một câu. "Anh một lâu ha."

"Sau tận thế tiêu chảy."

Bạch Mân ngượng ngùng mặt đỏ bừng, gương mặt tuấn mỹ tái nhợt trong bóng đêm như phát sáng, nam sinh mà đỏ mặt.

, nghỉ ngơi cho ." Nam sinh ngại ngùng gãi đầu một cái.

Bạch Mân xoay , vẻ mặt ngại ngùng nháy mắt biến mất, chỉ còn một mảnh lạnh lùng.

Chẳng mấy chốc, căn phòng trở nên yên tĩnh.

Nhiếp Tiêu mở mắt , nhẹ nhàng liếc mắt Bạch Mân, đó lặng yên nhắm mắt . Khương Thù ở đối diện tuy rằng cũng nhắm mắt, nhưng con ngươi nhẹ nhàng chuyển động, đó trở .

Bé chuột vùi trong hõm cổ Nhiếp Tiêu đối với chuyện hề , vặn vẹo cơ thể một chút, dường như đang mớ mà phát một âm thanh nho nhỏ.

Nháy mắt trái tim Nhiếp Tiêu mềm nhũn.

"Chít!"

Ba ba mùi dâu tây á!

Nhiếp Tiêu nhịn vươn ngón tay, nhẹ nhàng xoa xoa đầu tên nhóc.

***

Sáng sớm hôm .

Mặt trời như thường lệ nhô lên, tất cả cùng hành động, tiếp tục tìm của các sinh viên nhà ở Phong Thành.

Nhóm Nhiếp Tiêu và Võ Văn Kỳ tìm Ngũ Nhất và Văn Vũ, khi đoàn tụ cũng cần tiếp tục về phía Nam nữa.

Kế tiếp, bọn họ tựa hồ thể vì thế giới chút chuyện.

Loading...