Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 37.1
Cập nhật lúc: 2024-05-15 06:25:09
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 37: Ngũ Nhất yêu đương
Chương mới đây các bấy bì ơi~
( ⁼̴̤̆◡̶͂⁼̴̤̆ )
Tạ Quân và Lưu Đại Sơn ngờ tới bọn họ sẽ một ngày đùa giỡn trong lòng bàn tay hai đàn ông.
Đầu óc choáng váng, bão cát sấm sét đan xen.
Nhiếp Tiêu và Võ Văn Kỳ lúc cảm thấy thú vị, đặc biệt là việc thể đưa dị năng hệ phong lôi và thổ hai món vũ khí, uy lực khi phát càng thêm kinh .
" thật là vạn cân chùy và khai sơn phủ! Quá xứng !"
Không ai mở miệng một câu như , mà phù hợp với cảnh mắt.
Tiểu Ngũ Nhất hai mắt cũng sáng lấp lánh Nhiếp Tiêu lật qua lật búa lớn trong tay, chỉ cảm thấy giờ khắc ngầu chết, hưng phấn vỗ đỏ cả bàn tay nhỏ.
"Ba ba trai quá nha!"
Tạ Quân và Lưu Đại Sơn Đã biến trở , cùng cảnh ngộ ôm đầu rống. Sau đó đầu Nhiếp Tiêu và Võ Văn Kỳ, như thấy cảnh tượng ném tới ném lui ở tương lai, còn là cái loại thêm hiệu ứng đặc biệt.
"A, chúng tui khổ quá mà!"
Mọi hai họ , nở nụ xa. Đồng thời cũng cho Đoạn Ôn Du và Ninh Phong bắt đầu rục rà rục rịch, bọn họ thể tìm thấy 'vũ khí' tiện tay như thế .
Võ Văn Vũ cũng lồng phòng ngự nho nhỏ trong lòng bàn tay, cho tới bây giờ cô vẫn dấu hiệu giác ngộ hóa, cũng trạng thái giác ngộ hóa của sẽ là hình dạng gì.
... một cái lồng trong suốt chuyện?
Võ Văn Vũ đột nhiên lắc đầu, rũ bỏ hình ảnh đáng sợ khỏi đầu.
Bạch Mân tốc độ giác ngộ hóa của bắt đầu tăng nhanh, kiềm chế siết chặt nắm đấm, thời gian của quả thật còn nhiều lắm.
Nếu càng lúc càng nhiều dị năng giả thành công giác ngộ hóa, như càng lúc càng khó đối phó, việc lấy dị năng hạch sẽ càng thêm phiền phức.
Tiêu Nghiên ở bên cạnh Võ Văn Kỳ và nhóm Nhiếp Tiêu, đột nhiên nhớ đến nhóc Mạc Diệp đang ở căn cứ Thủ Đô xa xôi.
***
Mà giờ phút , căn cứ Thủ Đô.
Ngô Khánh Phong và La Vân Hải dẫn đầu đội đến Hải Thành cứu viện, Lúc đang chờ suất phát. Hạ lão thủ trưởng tự đến đưa tiễn, Hai tay vỗ lên đầu vai hai , biểu đạt đầy kỳ vọng.
"Mong các nhất định mang nhóm nhà khoa học đó về! Tất cả đều nhờ nhóm các !"
"Nhất định sẽ thành sứ mệnh"
Ngô Khánh Phong và nhóm La Vân Hải đồng loạt chào một cái, thần sắc nghiêm nghị. Sau đó tất cả trật tự chỉnh tề, nối đuôi lượt thả nhảy lên xe tải.
ai chú ý đến trong hành lý của bọn họ nhiều hơn một con d.a.o găm sắc bén.
-- "chị Tiêu Nghiên, em sẽ đến tìm chị!"
***
Tin tức đội cứu tiện của Thủ Đô xuất phát thông qua trạm truyền tin truyền lỗ tai của nhóm Nhiếp Tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-37-1.html.]
Đối với việc , cũng dám dông dài nữa, nhanh quyết định xong danh sách và con đường của hành động cứu viện .
Số nhiều bằng căn cứ Thủ Đô, nhưng sức chiến đấu kém một chút nào. Có thể là tập trung hết tất cả sức chiến đấu đây.
Ngoại trừ hai em Võ Văn kỳ và nhóm lưu đại Sơn ở phụ trách canh gác và bảo vệ căn cứ, nhóm Nhiếp Tiêu và Khương Thù Đều đến Hải Thành cứu viện.
Đoạn Ôn Du vốn cũng ở căn cứ quản lý công việc hàng ngày, nhưng con đường cứu viện qua biển rộng, dị năng thiên phú của là hệ thủy sẽ tác dụng lớn, cho nên chỉ thể cùng hành động.
"Các yên tâm , căn cứ chúng ở đây, dù thế nào cũng sẽ xảy chuyện!" Võ Văn Kỳ bật , vỗ bả vai Đoạn Ôn Du : "Các chỉ cần tranh thủ về sớm là ."
Võ Văn Vũ ở bên cạnh cũng phụ họa, gật đầu như gà mổ thóc, vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Lồng phòng ngự của em chỉ là cái nắp! Lại trong căn cứ còn nhiều dị năng giả như , nhóm Na Na Khang Khang tuy còn nhỏ nhưng cũng lợi hại! Còn hai cây thực vật mà Ngũ Nhất thả trong căn cứ, tang thi gần như thể đến gần."
Viên lão hiệu trưởng cũng về phía Đoạn Ôn Du, ông quản lý nghiêm chỉnh cả một trường đại học, hiện giờ cũng vô cùng tự tin. " ở đây, trật tự trong căn cứ cũng sẽ xảy rối loạn, chỉ cần các bình an trở về là ."
Đoạn Ôn Du lão hiệu trưởng , cũng coi như an tâm. Có nhiều lúc tang thi đáng sợ, mà sợ là mấy thừa dịp bọn họ mặt nảy sinh tâm tư an phận.
Bạch Mân cũng ở trong đội ngũ cứu viện, là ruột của Bạch Việt, sẽ ai loại tên khỏi danh sách. Mà Nhiếp Tiêu và Khương Thù chắc chắn cũng sẽ để cho một rõ phận ở trong căn cứ.
Đối với việc , đáy lòng Bạch Mân vui mừng tiếc hận. Tiếc hận thể tay đối với những sống sót trong căn cứ, còn vui mừng...
*
Thương lượng xong danh sách hành động và lộ tuyến, màng đêm nhanh buông xuống, tối nay nghỉ ngơi thật , sáng mai sẽ gặp tức khởi hành.
Ở bên từ khi tận tận thế bắt đầu đến nay, thời gian lâu như , đây là đầu chia , trong lòng ai cũng đều chút và lo lắng.
Hiện tại tận thế thể so với lúc , chỉ cần xe mấy tiếng là thể gặp dù cách xa ngàn dặm. Con đường đến Hải Thành cần vượt qua biển rộng, nguy hiểm trong đó thể thấy .
Bởi , những ở căn cứ tối nay quyết định một bữa tiệc phong phú, xem như là tiệc đưa tiễn nhóm Nhiếp Tiêu.
Sau một bữa cơm náo nhiệt, khí rốt cuộc yên tĩnh trở . Mọi ai nấy trở về phòng , chuẩn ngủ. Trong đó vài con mèo nhỏ lặng lẽ khỏi phòng, cùng trong lòng chuyện riêng.
Tiêu Nghiên tiếng gõ cửa, còn tưởng rằng là Võ Văn Vũ trở , chút suy nghĩ mở cửa . Sau đó thấy Võ Văn Kỳ gương mặt đỏ bừng, chỉ thấy đối phương cộc lốc mà tìm một cái cớ sứt sẹo.
"Anh tới tìm tiểu Vũ." Võ Văn Kỳ ngượng ngùng gãi đầu một cái.
Tiêu Nghiên bộ dạng của Võ Văn Kỳ, nhất thời mỉm trả lời: "Tiểu Vũ ăn cơm xong vẫn trở , em cũng nó , còn chuyện gì ?"
Võ Văn Kỳ ngoài cửa, nhất thời , như là thấu tâm tư, mặt đỏ bừng, tay chân đều đặt ở cho .
Tiêu Nghiên Võ Văn Kỳ như , cố ý như chuẩn đóng cửa. "Nếu chuyện gì, em đóng cửa nha?"
"Chờ chút!" Võ Văn Kỳ lập tức quýnh lên, nhanh tay lẹ mắt mà kéo cửa , đó thấy Tiêu Nghiên xinh mỉm , tinh thần đột nhiên rung động.
"Nếu gì em đóng cửa thật đó!"
"Chờ em trở về, một thứ cho em xem." Võ Văn Kỳ lắp bắp , lời thoại ban đầu chuẩn kỹ lưỡng quên gần hết, mặt cũng càng thêm đỏ.
"Em nhanh chóng trở về."
Tiêu Nghiên Võ Văn Kỳ khô khan , mặt cũng nhốm lên một màu đỏ thẫm.
"Được."
.