Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 4.1

Cập nhật lúc: 2024-05-01 11:26:03
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với ánh mắt thôi của hai vị đồng đội, Nhiếp Tiêu trưng khuôn mặt liệt thần sắc như thường mà giơ điện thoại lên cho 2 vị đông đội chào hỏi với bé chuột ở đầu bên .

Thái độ bình tĩnh hiển lộ bộ uy nghiêm của đội trưởng.

Nếu nội tình, Võ Văn Kỳ và Tiêu Nghiên nhất định khí chất đánh lừa.

"Lão đại, chuyện , em tắm." Tiêu Nghiên thức thời quấy rầy Nhiếp Tiêu ngáo chuột, cởi khăn quàng cổ và áo khoác, trực tiếp một căn phòng khác.

Lần đặt khách sạn là một căn hộ lớn, mỗi một phòng đủ.

Tàu xe mệt nhọc, Võ Văn Kỳ cũng cảm thấy cả nặng mùi, đặt hành lý xuống đất chào hỏi Nhiếp Tiêu một tiếng tự tìm cho một căn phòng, xử lý đám râu một đêm tua tủa đầy mặt.

"Đi ."

Nhiếp Tiêu khẽ gật đầu, đó chút ảnh hưởng mà cầm điện thoại đến bên cửa sổ, cho bé chuột bên đầu trực tiếp xem khung cảnh thế giới bao phủ trong lớp áo băng tuyết trắng xóa.

Nhìn nhóc con trợn to đôi mắt nhỏ , biểu tình dọa sợ ngây , Nhiếp Tiêu thần sắc thả lỏng khẽ : "Ba gạt con đúng , nếu con tới đây nhất định sẽ đông thành một bé kem chuột."

"Chít!" Ba ba chú ý giữ ấm nha!

Nhiếp Tiêu tuy rằng hiểu nhóc đang gì, nhưng trở ngại cảm nhận sự ân cần nồng đậm. Như tự lầm bầm câu câu chuyện cùng bé chuột nhà .

Võ Văn Kỳ xử lý chính gọn gàng bước thấy Nhiếp Tiêu vẫn kết thúc, đồng thời cùng  Tiêu Nghiên bên cạch lặng lẽ giao lưu, "Lão đại nếu kết hôn sinh con, nhất định là một ông ba ngốc, nuôi Ngũ Nhất y như đang nuôi con."

Tiêu Nghiên Võ Văn Kỳ từ đầu đến chân, đánh giá xong ghét bỏ : "Cậu cái đồ khống* cũng hơn bao nhiêu ."

*Cuồng em gái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-4-1.html.]

Võ Văn Kỳ: "..."

Thấy hai vị đồng đội cũng , Nhiếp Tiêu tiếp tục lẩm bẩm nữa, chào tạm biệt bé chuột đang vô cùng lưu luyến xong mới kết thúc cuộc gọi.

Võ Văn Kỳ lấy chiếc balo Tiêu Nghiên mang tới, đổ một mớ linh kiện s.ú.n.g ống rời rạc. Ba cùng xuống, một lát tất cả vũ khí đều lắp ráp xong.

" cảm thấy nhiệm vụ sẽ cần dùng tới mấy em ." Võ Văn Kỳ vuốt ve s.ú.n.g lạnh lẽo, tiếp đó lắp đạn .

"Có mang dù cũng hơn ."

Tiêu Nghiên thản nhiên , như thể việc mang theo các ' em sắt thép' vượt qua cả nữa Hoa quốc chỉ là một ít đặc sản địa phương. " sẽ dắt theo cục cưng Ninh Phong , chỗ nhỏ như thế cần gây động tĩnh quá lớn. "

"Thực sự để đến nghĩ phép trượt tuyết hả?" Võ Văn Kỳ líu lưỡi, "Coi như cô mang theo, nhỡ mà ngứa tay chọt chuyện kỳ lạ gì đó, chuyện cũng cho chuyện."

"Vậy dắt loanh quanh dạo ." Đáy mắt Nhiếp Tiêu xẹt qua ý , "Không cho tên nhóc cơ hội phát rồ. "

"Còn chờ gì nữa? Ha ha nghẹn c.h.ế.t , ngoài miệng bảo chúng hành động nhanh lên, ở trong lòng chắc đang tưởng tượng cảnh chính đang nhiệm vụ! " Võ Văn Kỳ xa.

Tiêu Nghiên ở bên cạnh nghĩ đến cảnh Ninh Phong xù lông nhịn cong cả mắt.

***

Ở nơi khác, tại sân bay trung chuyển quốc tế Cáp Nhĩ Tân. Tên nhóc nào đó đang theo Đoạn Ôn Du xếp hàng chờ đăng ký đột nhiên hắc một phát.

"Chắc chắn là Võ Văn Kỳ đang ." Ninh Phong tức giận.

Đoạn Ôn Du , khỏi đầu : "Khả năng tự giác ngộ cao đó."

***

 

Loading...