"Anh, hồi nãy trai lắm nha!"
"Ngốc quá."
Lâm Mộng Phỉ ở xa xa, chằm chằm bóng lưng Võ Văn Vũ và Võ Văn Kỳ, tựa như một cái lỗ bọn họ.
Cô thể nào ngờ Võ Văn Vũ vẫn còn sống sót, chỉ còn sống, mà còn tìm trai vô cùng yêu thương cô, lăn lộn thành một nhân vật lớn trong căn cứ.
Lâm Mộng Phỉ sờ gương mặt trang điểm tỉ mỉ khác lúc của , cảm giác đố kỵ đến nóng ruột lâu cảm thấy nữa như lắp đầy cả khoang ngực, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tại Võ Văn Vũ may mắn như !
Trịnh Văn Tuấn lúc cũng kinh ngạc bóng lưng Võ Văn Vũ, cái cảm giác tội luôn ở trong n.g.ự.c phút chốc nhẹ nhàng một chút, nước mắt lập tức dâng lên từ trong hốc mắt.
Ngẩng đầu Lâm Mộng Phỉ, Trịnh Văn Tuấn giấu hận ý chôn sâu đáy mắt.
***
Mà lúc , nhóm Ngũ Nhất lên đường từ sớm, tiếp tục tiến về phía Hải Thành.
Bên trong xe, tiểu Ngũ Nhất dựa lên lớp lông mềm mại của hổ Tướng Quân chơi game, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc mắt Nhiếp Tiêu một cái.
"Ba ba, ba nghĩ xong chuyện yêu đương với bảo bảo ?" Từ sáng sớm thức dậy, tiểu thiếu niên cứ cách một lát hỏi một câu, cho cả Nhiếp Tiêu hiện tại đều .
Nhiếp Tiêu: "..." khổ quá mà.
Khương Thù và nhóm Đoạn Ôn Du nhắm mắt , bình chân như vại mà tại chỗ nghỉ ngơi dưỡng sức, tiểu thiếu niên mở miệng, cả đáp lập tức vực dậy tinh thần, vểnh tai lên hóng chuyện.
Cả toa xe đều im lặng như tờ.
Bị nhóc con nhà từng bước ép sát như thế, Nhiếp Tiêu kiềm chế đỡ trán, lặng lẽ giương mắt, lập tức đối diện cặp mắt sáng lấp lánh của Ngũ Nhất.
Nhiếp Tiêu nghẹn lời, "Ba..."
trong chớp mắt, Nhiếp Tiêu chợt lóe lên linh quang, lập tức vô cùng nghiêm túc tiểu Ngũ Nhất.
"Con , thực ba thích phụ nữ."
Tất cả trong xe: "..." Cậu lừa quỷ .
bé quỷ đáng yêu tiểu Ngũ Nhất tin, dáng vẻ nghiêm túc của Nhiếp Tiêu, trong mắt lập tức phủ kín một tầng sương mù, nước mắt nhanh chóng tụ quanh hốc mắt, miệng mếu một cái lập tức lên.
"Hu hu hu bảo bảo kế! ! !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-40-2.html.]
Tiểu Ngũ Nhất giang hai tay, khổ sở mà nhào lồng n.g.ự.c Nhiếp Tiêu, cần cả điện thoại di động, ôm lấy cổ buông tay.
Đáng thương oan ức vô cùng.
Nhiếp Tiêu cũng nghờ tới thiếu niên sẽ phản ứng mạnh như , trái tim đau xót, từng giọt nước mắt thương tâm khổ sở như từng nhát d.a.o cứa lòng .
Tim Nhiếp Tiêu lập tức rối loạn.
Tầm mắt trách cứ bốn phía sắp biến thành thực thể mà quấn lấy Nhiếp Tiêu, phảng phất như đang lên đỉnh đầu hai chữ "tra nam".
"Tiểu Ngũ Nhất ngoan, qua bên chị nè, cần ba ba thối nữa nha." Tiêu Nghiên Ngũ Nhất như trong lòng cũng đau, hiếm thấy mà hung hăng trừng Nhiếp Tiêu một cái.
Nhiếp Tiêu cảm giác tiểu thiếu niên thật sự buông , cơ hồ theo bản năng mà siết chặt hai tay, cho đối phương rời khỏi lồng n.g.ự.c , phút chốc như cam chịu.
"Ngoan, đừng , ba ba sẽ tìm kế cho cục cưng."
"Thật hông?" Tiểu thiếu niên nước mắt lưng tròng ngẩng đầu lên, bán tín bán nghi, " mà ba ba ba thích con gái."
Ngũ Nhất xong tựa hồ lên.
"Ba đùa với cục cưng thôi."
Nhiếp Tiêu bất đắc dĩ xoa nhẹ mái tóc mềm mại của thiếu niên, giống như cam chịu, nhưng trong lòng như một tảng đá rơi xuống, nhẹ nhõm hẳn.
Không thể thừa nhận, thật đúng là thiếu niên ăn đứt .
"Ba ba chỉ thích một cục cưng Thối Thối thôi."
Nhiếp Tiêu suy nghĩ kỹ , cả đời của ngoại trừ nhóc con mắt , đúng là thể ở chung với một nào khác. Nhất thời thông suốt, xong, cảm thấy trong lòng bình tĩnh trở .
Nói xong câu , Nhiếp Tiêu chủ động hôn hai má thiếu niên. Thái độ chuyển biến trong chớp nhoáng, lập tức chói mù mắt hết một đám xe.
Mi nên giãy giụa thêm một lát ! Mi đúng là một tên đàn ông đổi thiếu cốt khí!!!
Móa nó, cái bánh chuột* quá ngán .
Tiểu thiếu niên nhất thời phản ứng kịp, trong mắt vẫn còn rưng rưng nước mắt, ngơ ngác mà ngẩng đầu Nhiếp Tiêu, đó bắt đầu nó nụ ngọt ngào ngốc nghếch, hai lún đồng tiền nhỏ cực kỳ đáng yêu.
Khuôn mặt bé nhỏ thẹn thùng hưng phấn mà đỏ bừng.
"Ba ba, bảo bảo sẽ đối xử với ba."
Tác giả lời : Thân lẫn tâm Nhiếp ba ba rốt cuộc hợp nhất, biến thái , chúc mừng.