Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 8.2
Cập nhật lúc: 2024-05-01 13:10:20
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Hà.
Sau ba ngày ba đêm hôn mê, Nhiếp Tiêu rốt cục cũng tỉnh, mở mắt, liền thấy bản mặt phóng đại của Võ Văn Kỳ. Tuy rằng cũng trai cường tráng, nhưng đáng yêu bằng nhóc Thối bảo bối của .
"Lão đại, cuối cùng cũng tỉnh ! ! !"
Nhiếp Tiêu mặt đổi dậy xung quanh, Võ Văn Kỳ bình yên vô sự, cuối cùng đem tầm mắt đặt lên Tiêu Nghiên đang bên cạnh.
Tiêu Nghiên lập tức nhún vai .
"Mạng lớn chết."
Phút chốc, nội tâm Nhiếp Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Võ Văn Kỳ một đại nam nhân len lén đỏ khóe mắt. "Lão đại, chúng còn tưởng rằng qua khỏi! Anh ngủ một giấc tròn ba ngày, bây giờ ở ngoài là tang thi."
Nhiếp Tiêu tin hôn mê lâu như , ngạc nhiên. Nhìn cửa phòng đập rầm rầm nhanh chóng tỉnh táo , chờ hai đồng đội kể chuyện phát sinh trong thời gian .
Cơ thể Tiêu Nghiên xuất hiện dị thường sớm nhất, đồng thời cũng là đầu tiên tỉnh . Sáng ngày thứ hai mưa băng rơi xuống, cô khôi phục như cũ, cho nên rõ chuyện xảy trong ba ngày nay.
Trận mưa băng dấu hiệu nào rơi xuống cho gần một nữa nhân loại cầu biến thành tang thi, con bỏ hàng trăm hàng ngàn năm để xây dựng nền văn minh trật tự, đến ba ngày phá hoại .
"Lúc tỉnh mạng lưới thông tin vẫn đứt triệt để, lập tức liên lạc cho bọn Ninh Phong và em gái của Văn Kỳ, nhưng... "
Đều hồi âm, theo mạng lưới internet cắt đứt thì đến cả điện cũng cúp, mất liên lạc.
Tiêu Nghiên kể, khổ sở nên lời.
Võ Văn Kỳ ở bên cạnh nghĩ đến em gái và đồng đội rõ sống chết, rốt cuộc kiềm chế che mắt ngẩn đầu, hiện tại thấy thi thể, nhất định để cho rơi nước mắt.
Không khí đột ngột trầm trọng, Nhiếp Tiêu cũng chìm im lặng, sắc mặt nghiêm túc mà an ủi .
"Sẽ chuyện gì."
Nghe lời , Tiêu Nghiên vực lên chút tinh thần, lập tức vỗ vỗ vai Võ Văn Kỳ, an ủi: "Nghe , sẽ chuyện gì, miệng lão đại từng khai quang, lúc ảnh chuyện gì hiện tại thực sự biến thành tang thi, cho nên nhất định sẽ !"
Võ Văn Kỳ dần bình tĩnh , đó đầu Tiêu Nghiên, khóe mắt đỏ lên nghiêm túc đùa: "Em vẫn cứ theo style cao lãnh , tấu hài thích hợp với em. "
Tiêu Nghiên: "..."
Bầu khí căng thẳng phá nát, Nhiếp Tiêu nhịn nhếch môi, lặp nữa: "Sẽ chuyện gì, nhất định đều an !
Võ Văn Kỳ và Tiêu Nghiên đều bật .
Sau đó, tựa hồ nhớ tới một chuyện, Võ Văn Kỳ ánh mắt sáng quắc mà về phía Nhiếp Tiêu, "Lão đại, cảm thấy chỗ nào lạ lạ ?"
Nhiếp Tiêu Võ Văn Kỳ và Tiêu Nghiên vẻ mặt nghiêm túc thành thật, lập tức nhắm mắt tỉ mỉ cảm nhận tình trạng trong cơ thể , đang là chuyện gì, thiết điện trong phòng đột nghiên hoạt động trở , còn một luồng gió từ quét qua hai má ba .
Bóng đèn tròn chợt lóe sáng chiếu rọi khuôn mặt kinh hỉ của Võ Văn Kỳ và Tiêu Nghiên.
"Là phong và lôi! Song hệ dị năng!"
Nhiếp Tiêu kịp phản ứng, hai bàn tay của , trong đầu suy nghĩ, một tia sét màu lam từ cánh tay xẹt , trong lòng bàn tay xuất hiện một lốc xoáy tí hon.
Nhiếp Tiêu ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy Võ Văn Kỳ cùng Tiêu Nghiên lượt bày dị năng xuất hiện của họ.
Tiêu Nghiên nhắm mắt tập trung tinh thần, đầu ngón tay và đuôi tóc liền ngưng tụ băng sương. Võ Văn Kỳ hai tay chống đất, mặt sàn nguyên bản bằng phẳng gồ lên một đụn nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-8-2.html.]
Băng sương và gò đất, biểu thị của băng hệ và thổ hệ dị năng.
"Lão đại, chúng hình như đều biến thành dị năng giả."
"Ừm."
Nhiếp Tiêu nghiêm túc tay .
Võ Văn Kỳ và Tiêu Nghiên: "..."
Phản ứng quá nhạt nhẽo, thật là nhớ Ninh Tiểu Phong.
***
Phòng y tế sân bay Cáp Nhĩ Tân.
Đoạn Ôn Du mở mắt , liền thấy Ninh Phong cầm một cái đồ chơi nhỏ đen thui, nhanh chóng ném ngoài cửa sổ phòng y tế, đó một tiếng nổ "Ầm" thật lớn, chấn đến não kêu ong ong.
"Nổ c.h.ế.t các ngươi luôn nè đồ quỷ sứ! ! !"
Ninh Phong nhỏ giọng mắng, đó đám tang thi tiếng nổ chạy , lúc mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn đầu thêm vài chai b.o.m xăng*, nhưng liền thấy Đoạn Ôn Du tỉnh, lập tức ngây ngẩn cả .
Nước mắt tự chủ ròng ròng chảy xuống.
"Oa hu hu mà biến thành tang thi!"
Đoạn Ôn Du: "..." lẽ biến thành tang thi mới hả?
Đoạn Ôn Du Ninh Phong mặt mày xám xịt, hai bọng mắt đen thui thì mềm lòng, tới xoa xoa đầu , an ủi: "Chăm sóc mệt lắm ."
"Mệt c.h.ế.t luôn! Gần ba ngày ngủ!" Ninh Phong giơ ba ngón tay, lau nước mắt tức giận : "Tang thi ở sân bay nhiều chết, nếu còn tỉnh , vật liệu b.o.m chai sắp hết ."
Đoạn Ôn Du chai chai lọ lọ bàn, đồ vật thể xài trong phòng y tế chắc đều hết ở đây.
"Ba ngày nay em chỉ uống dung dịch đường gluco, dày tạo phản luôn ." Miệng Ninh Phong oán trách như b.ắ.n s.ú.n.g liên thanh, đồng thời kể chuyện xảy trong ba ngày cho Đoạn Ôn Du.
Đoạn Ôn Du kiên nhẫn , đó nhịn xoa xoa đầu , hiếm khi vỗ bỏ. Có thể thấy tuy rằng ngoài miệng oán trách, mà thực tế khi thấy tỉnh , trong lòng vui quên sầu.
"Còn nữa, , trong phòng y tế mà hộp quẹt! Một cây diêm cũng , đoán xem em châm ngòi b.o.m chai?" Ninh Phong hai mắt sáng lấp lánh Đoạn Ôn Du, trong giọng giấu vui vẻ đắc ý.
Đoạn Ôn Du nhíu mày: "Đánh lửa?"
Ninh Phong ném cho Đoạn Ôn Du một ánh mắt khinh bỉ, đó ở mặt kiêu ngạo giơ ngón giữa, một đóm lửa nhỏ bỗng dưng xuất hiện.
Đoạn Ôn Du trong lòng khỏi giật .
"Sợ ngu ! Em hiện tại chính hỏa hệ dị năng giả đó nha á há há há há!" Ninh Phong đắc ý, nhưng hai giây hình tại chỗ.
Giọng Đoạn Ôn Du dịu dàng ôn nhu, giơ một bàn tay lên, đầu ngón tay lặng yên chảy xuống từng giọt nước, "Thật trùng hợp, hình như là thủy hệ dị năng."
Giọt nước nhỏ lên đầu ngón tay của Ninh Phong, tưới tắt ngọn lửa nhỏ đang đắc ý.
Ninh Phong: QAQ
Người quả nhiên khắc tui.