Bác tư Tống đương nhiên cũng ý tứ của cháu dâu, sắc mặt của cháu trai , vui vẻ : "Có chuyện gì thì cũng đùng tự gánh vác, ba em Chu Tả thì bác , nhưng hai em Chu Đống Chu Lương bọn họ cũng sẽ khoanh tay ."
Kiều Niệm Dao .
Chu Tả từng đến, nhưng Chu Tiểu Sơn và Ngô Mỹ Lan, còn Chu Hữu Chu Trung bọn họ ít nhiều gì cũng chút ý tứ né tránh.
Kiều Niệm Dao cũng hề bất mãn một chút nào, dù thì nếu chuyện chân của Tống Thanh Phong là sự thật, chút thích sợ ăn vạ, bảo trì cách với cũng là chuyện thường tình.
TBC
Đương nhiên nhà nếu là lên, đối đãi lạnh lùng xa cách với đám họ hàng đó, thì cũng là chuyện thường tình thôi.
Người sợ ăn vạ giống như bác cả Tống, bác ba Tống và bác tư Tống, còn nguyện ý đưa than ngày tuyết, thật sự là khó .
Dù ở trong mắt , đời của Tống Thanh Phong xong .
Lần bác tư Tống trở về còn mang theo ít thực phẩm dinh dưỡng.
Hai vại sữa mạch nha, hai bình sữa bột, còn đường đỏ mà ngày hôm qua Kiều Niệm Dao để , cũng mang về tới.
"Đường đỏ là cháu để cho bác uống dần, bác mang về tới? Trong nhà cháu còn mà."
"Trong nhà bác cũng , đường đỏ cháu cứ để đó, cũng sợ hư." Bác tư Tống .
Kiều Niệm Dao bất đắc dĩ.
Đường đỏ , sữa mạch nha cùng sữa bột cũng đồ rẻ, đều là thực phẩm dinh dưỡng đắt tiền, những đắt mà còn khó mua nữa.
Kiều Niệm Dao đương nhiên sẽ nhận hết, lấy một vại sữa mạch nha cùng một vại sữa bột: "Bác tư, bác mang cho bác cả ."
"Không cần, các cháu cứ giữ hết ."
"Bọn cháu dùng nhiều như , Hiểu Nguyệt sắp sinh , cũng lúc đang cần."
Bác tư Tống mới gật gật đầu: "Vậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-105.html.]
"Qua đây một lát về, ngày hôm qua cháu chuẩn mì sợi xong , bác nhà ăn cơm với bọn cháu ."
"Không cần , chúng còn chạy trở về, Phúc Hải chỉ xin nghỉ một buổi sáng, buổi chiều còn ." Bác tư Tống liền .
"Ăn một bát mì sợi cũng mà." Kiều Niệm Dao đưa bọn họ tới.
"Chúng đây ."
Bác tư Tống liền đưa Đặng Phúc Hải đến nhà họ Chu.
Bác cả Tống đang mang theo hai cô cháu dâu muối dưa chua.
Cùng lúc đó Trần Quế Hoa cũng từ bên ngoài trở về, mới lười biếng, nhưng ở bên ngoài bác tư ở trong thành phố trở , chắc bà sẽ đến nhà!
Quả nhiên, mới trở về liền thấy bác tư Tống và Đặng Phúc Hải.
Trần Quế Hoa lập tức vui vẻ : "Bác tư, em họ, hai tới , mau nhà mau nhà ."
Vô cùng nhiệt tình.
Nhìn xem , họ hàng ở trong thành phố đúng là khác, đây là sữa mạch nha, sữa bột ? Vừa thấy chính là thực phẩm dinh dưỡng đắt tiền! Ở quê nhà gì thấy mấy thứ !
Hai chị em Lâm Hiểu Hồng và Lâm Hiểu Nguyệt liếc , đều thấy vẻ hổ trong mắt đối phương.
Mẹ chồng quá đáng thật.
Bất quá hai chị em cũng là kêu bà bác, chú họ.
Còn hạt đậu nhỏ hơn, gọi bác cố, bởi vì đây là chị em của bà cố.
Bác cả Tống cũng cảm thấy đứa con dâu phản ứng nhiệt tình quá mức, sợ mất mặt, nên tống cổ cô ngoài: "Bên ngoài còn nhiều việc lắm, mau ."
"Chỉ một lát thôi, cũng trì hoãn bao nhiêu hết. Bác tư, em họ, uống nước ." Trần Quế Hoa đổ hai chén nước đây, ha hả .
Bác tư Tống gật đầu, Đặng Phúc Hải nhận nước hỏi: "Chị dâu, Đại Sơn ?"