Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:52:21
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc mới mấy ngày, thể nhớ nhiều tri thức như !

Này tuyệt đối là kỳ tài ngút trời, đây là mầm sinh để học y!

"Bị trì hoãn, thật là trì hoãn!" Ông lão liên tục .

Ông lão kích động như , cho Kiều Niệm Dao và Tống Thanh Phong liếc mắt một cái.

Kiều Niệm Dao chút bất đắc dĩ, ánh mắt Tống Thanh Phong về phía cô vợ nhà mang theo vẻ kiêu ngạo.

Cô vợ thông minh đến mức nào đều thấy .

Hai năm tự học bộ kiến thức tiểu học trung học.

Mấy ngày nay chăm sóc học y, còn ở trong ổ chăn sờ sờ ấn ấn .

Vốn dĩ còn cảm thấy cô vợ nhà chút mê trai, hiện tại mới là hiểu lầm.

Cô vợ nhà đang nghiêm túc học tập đó!

Kiều Niệm Dao sờ sờ mũi, là học tập sai, nhưng... Cũng dựa cái danh học tập để sờ .

"Tuy rằng trì hoãn, nhưng cũng tính trễ, thiên phú của cháu, theo học một hai năm là !" Tiểu lão đầu .

"Một hai năm ?" Kiều Niệm Dao .

Ông lão thu liễm thần sắc, dặn dò : "Không cần kiêu ngạo! Cháu rằng bể học là vô bờ!"

"Nếu học giỏi y thuật, thể chữa khỏi chân của Thanh Phong ?" Kiều Niệm Dao chỉ hỏi cái .

Ông lão chần chờ: "Chân của Thanh Phong lắm, cháu xem xương bánh chè của thằng bé... Hả?!"

Ông sờ sờ đầu gối Tống Thanh Phong tới lui để kiểm tra: "Sao giống với đầu sờ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-116.html.]

Vừa tới thời điểm sờ qua, ông cảm giác cho dù lúc sư phụ còn sống cũng khó mà chữa khỏi, nhưng hiện tại sờ, vẻ như xương cốt dài hơn một ít nhỉ?

"Làm ?" Ánh mắt Kiều Niệm Dao chợt lóe.

Ông lão : "Cởi quần thằng bé , để kiểm tra kỹ một chút."

Kiều Niệm Dao nhanh chóng cởi quần Tống Thanh Phong , ông lão nâng tay sờ cốt kiểm tra, càng sờ vẻ mặt ông càng khiếp sợ!

TBC

Giống như thấy quỷ .

"Sư phụ, , ông đừng sợ mà." Trong lòng Kiều Niệm Dao rõ như gương, nhưng ngoài miệng .

Ông lão quan tâm cô, mà là ngạc nhiên Tống Thanh Phong: "Sao thế , chân giống như đang mọc dài ?"

Tống Thanh Phong cũng ôm bất kỳ hy vọng gì.

Mặc dù cô vợ nhỏ còn buông tay , thậm chí còn bắt đầu học y vì , nhưng cũng chẳng ôm một chút hy vọng nào.

Cho nên lúc ông lão những lời , căn bản là hề chút gợn sóng: "Có lẽ là ông lầm ? một chút cảm giác gì."

"Kỹ thuật sờ cốt của chính là do sư phụ khen qua, thể lầm , khối xương , nó khác với lúc , khi đó lúc sờ cốt, nó vỡ ở bên , hiện tại mọc lên xương bánh chè , khối xương bên cũng !" Ông lão chắc chắn đến vuốt xương cốt, vẻ mặt khiếp sợ.

Trong lòng Kiều Niệm Dao , sư phụ của cô quả nhiên là thâm tàng bất lộ.

Xương vỡ nhỏ như lành , mà ông thể phát hiện .

Trên mặt giả thành bộ dáng vui mừng: "Chẳng lẽ là rượu thuốc của sư phụ hiệu quả ? Ngày nào cũng bôi thuốc cho , mỗi ngày đều mát xa!"

"Rượu thuốc của tác dụng gì chẳng lẽ , nó quan hệ gì với chuyện mát xa và rượu thuốc cả!" Ông lão cần suy nghĩ .

Tống Thanh Phong ông lão: "Ông chắc là nó tự mọc tới ?"

Ông lão sờ sờ: "Hiện tại cũng rõ ràng lắm rốt cuộc do nhớ lầm , đây là chuyện khả năng xảy , tiếp tục theo dõi thôi."

Việc quá kỳ lạ.

Loading...