Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:43:28
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không lạnh gì chứ?" Kiều Niệm Dao nệm, còn chăn bông mới cho ông, cô gói những thứ cũ để mang về: "Cứ dùng cái mới , cái nệm cũ dùng nữa, giặt sạch để dành cho Đại Hoàng nhà cháu đắp, chăn bông mang về giặt cho ông, đến lúc đó mang đến đắp lên ."

Để chăn bông cũ sang một bên, liền lấy áo khoác len : "Cởi chiếc áo bông , con mang về may áo bông mới cho ông, phiên mặc với chiếc áo khoác len , mũ, găng tay và khăn quàng cổ , đều chuẩn cho ông cả , nhưng kem dưỡng da thì mua cho ông, ông thuốc mỡ tự , hiệu quả dưỡng ẩm kém gì kem dưỡng da."

Cô còn mang mấy lọ về tặng , cho mấy đứa cháu trai Đại Đậu một lọ, cho Chị Ngô và Mã Quế Liên mỗi một lọ, dễ sử dụng.

"Hai bộ quần áo giữ nhiệt mặc bên trong, nhưng giặt qua một , đợi giặt sạch phơi khô con sẽ mang đến cho ông."

"Hôm nay xong đến nhà ăn cơm, con mua sườn cừu, tối nay chúng ăn sườn cừu cho ấm ." Kiều Niệm Dao lấy táo và quýt , .

Ông lão: "Các cháu tự ăn là ."

"Không , đến cùng chồng con ăn một bữa."

TBC

Ông lão mới gật đầu: " , cháu hôm nay đến một chuyến."

Kiều Niệm Dao bất ngờ: "Không cần để ý đến bà , sớm muộn gì con cũng sẽ dạy dỗ cả nhà bọn họ, hổ gầm bọn họ thật sự coi là mèo bệnh, là Kiều Tiểu Uyển năm đó để bọn họ chèn ép bóc lột!"

Ông lão một tiếng.

Ông , tiểu đồ tính tình thật thà, nhưng nhu nhược.

"Nhớ đến đấy, nếu đợi ông con sẽ mang đến cho ông, nhưng ngon bằng lúc mới khỏi nồi."

"Ta sẽ đến." Ông lão .

Kiều Niệm Dao mới hài lòng, thu dọn quần áo, chăn màn cũ .

Sau khi tiểu đồ rời , ông lão chăn, nệm mới tinh, còn chiếc áo khoác len , mặc lên liền ấm áp cỡ nào, cả mùa đông cũng sợ lạnh!

Ông lão lẩm bẩm: "Tiêu tiền thật sự là hoang phí, tốn bao nhiêu tiền..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-172.html.]

Còn mũ, khăn quàng cổ, găng tay nữa.

trong lòng, ấm áp như ?

Có lẽ là những thứ mà lão già nhà khác , ông đều !

Sau khi lo liệu xong xuôi cho sư phụ, Kiều Niệm Dao mang theo đống quần áo, chăn màn cũ về đại đội Hồng Kỳ.

Về đến nhà lúc hơn ba giờ chiều, đến bốn giờ.

vì bây giờ trời lạnh, gió bên ngoài cũng lớn, nếu việc gì thì cơ bản ai tội mà ngoài.

Kiều Niệm Dao một đường về nhà gặp ai.

Đến cửa nhà , mới thấy Chị Dương từ nhà ai chơi về.

"Ồ, cô mua gì đấy?" Chị Dương thấy cô xách rổ và giỏ nhà, nhịn .

Kiều Niệm Dao quá khách sáo với bà , cũng ý định mời bà nhà, chặn ở cửa : "Gió bên ngoài lớn như , chị Chị mau về nhà ."

Nói xong trực tiếp đóng cửa.

Chị Dương ăn một cái bế môn canh, hừ lạnh : "Lên mặt cái gì, cả đời hầu hạ một tên tàn phế!"

Nói xong uốn éo m.ô.n.g bỏ .

Kiều Niệm Dao thèm để ý đến mắt đỏ , tiên về phòng xem Tống Thanh Phong.

"Vợ, uống cốc nước cho ấm." Tống Thanh Phong thấy vợ phòng, liền rót cho vợ một cốc nước ấm.

Kiều Niệm Dao nhận lấy uống: "Gió bên ngoài thật sự lớn, từng cơn từng cơn, thổi đến mức em mở mắt ."

"Lên giường cho ấm."

Loading...