Cha Kiều thấy nhiều như thì trợn to hai mắt, : "Mấy cái gì ?"
Trong lòng Kiều cũng hốt hoảng, sắc mặt bà cứng ngắc, nhu nhược tiến lên kéo lấy tay Kiều Niệm Dao, : "Tiểu Oản, cuối cùng con cũng về nhà với ? về nhà thì về nhà, con đưa tới đây nhiều như ... A!"
Lão bạch liên hoa còn dứt câu thì một thím ở bên cạnh Kiều Niệm Dao một câu nhảm cũng , trực tiếp đánh!
Một tay, ba khác cũng động thủ!
Bốn thím mạnh mẽ, cao lớn vạm vỡ nhất trực tiếp đè Kiều xuống đánh đến tàn nhẫn, đánh :"Thật sự dám cho là nhà họ Tống bọn tao dễ ức h.i.ế.p ? Bọn tao thể hiện thì mày vẫn nghĩ bọn tao là mèo bệnh ?"
"Hôm nay bọn tao sẽ cho mày thế nào là lợi hại!"
"Cho mày đến gây rắc rối cho công việc của vợ Thanh Phong , cho mày dám ý nghĩ chiếm công việc của vợ Thanh Phong của riêng !"
"..."Có tát lên mặt bà , thì giật tóc bà , bóp chặt lấy cơ thể bà !
"A! Giết ! Giết !"
Mẹ Kiều thể đánh bốn cơ chứ?
Bà trực tiếp đánh đến mức vô lực chống cự, liên tục kêu la thảm thiết, còn hô to g.i.ế.c !
Những nhà họ Kiều khác cũng biến cố đột ngột cho ngây dại.
Chỉ vợ Hữu Kim và vợ Hữu Ngân là phản ứng nhanh nhất, sắc mặt bọn họ trắng bệch, cảnh giác đám Trần Quế Hoa đang thét to dùng sức đánh, sợ bọn họ xông lên đánh cả !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-184.html.]
Cha con nhà họ Kiều tuy phản ứng chậm nhưng cũng nhanh tỉnh táo , sắc mặt cha Kiều đại biến : "Dừng tay, mau dừng tay !"
Kiều Hữu Kim và Kiều Hữu Ngân cũng , vội vàng tiến lên kéo !
Thế nhưng Chu Đống, Chu Lương, Tống Thanh Sơn, Ngô Đại Dũng và những thanh niên trai tráng nhà họ Tống khác chặn đường, chằm chằm ba cha con nhà bọn họ: "Mấy thử động một cái xem?"
TBC
Sắc mặt cha Kiều trắng bệch, em Kim Ngân cũng áp chế.
Cha Kiều vội vàng Kiều Niệm Dao: "Mày cái đồ con gái bất hiếu , hôm nay mày dẫn tới đây để đánh ruột mày ?"
" ruột như , mụ già năm bảy lượt loạn công việc của , mà đạp đổ bát cơm của khác cũng ngang hàng với tội g.i.ế.c phóng hỏa! đây là mang theo nhà chồng của tới đòi công đạo thôi mà!" Kiều Niệm Dao nhạt .
Cha Kiều run rẩy chỉ tay cô: "Đồ con gái bất hiếu, đồ con gái bất hiếu, mày thế sợ thiên lôi đánh !"
"Nhà họ Kiều mấy cũng sợ thiên lôi đánh , việc gì sợ?"
"Sớm mày là thứ như , ban đầu lúc tao sinh mày thì tao nên dìm c.h.ế.t mày..."
Cha Kiều giống như một đàn bà chanh chua chỉ cô tức giận mắng to.
những lời phía đột nhiên im bặt tiếng, sở dĩ mắng là bởi vì thấy Kiều Niệm Dao lấy con d.a.o phay tới chỗ ông !
Sắc mặt cha Kiều kinh hoảng, dọa sợ liên tục lùi về phía mấy bước, sơ ý lảo đảo té xuống đất, run rẩy cố gắng lên : "Đồ bất trị, giờ chẳng lẽ mày còn g.i.ế.c cha !"
"Chị... Chị cả, chị... Chị đừng quá xúc động!" Kiều Hữu Kim cũng dọa sợ cực kỳ, chị điên ?
"Chị cả... Chúng ... Chúng bình tĩnh chuyện , chúng chuyện !" Kiều Hữu Ngân vốn là một cơ trí, nhưng sự cơ trí đó cũng tồn tại thời điểm .