bữa sáng thì vẫn nên phong phú một chút, còn bữa tối thì đơn giản là .
Nếu như bữa ăn mỗi ngày mà xa hoa hết thịt cá thì dù nhiều tiền trong sổ tiết kiệm thì cũng đủ duy trì.
Hai vợ chồng ăn cơm xong thì trời cũng tối.
Kiều Niệm Dao cho Đại Hoàng ăn, đó chuẩn một chút đồ cho dê nhỏ lấp đầy cái bụng, cả hai con gà mái cũng , hơn nữa cũng vì tuyết rơi nên Kiều Niệm Dao dùng dị năng để tăng cường sức khỏe cho bọn chúng, thế nên hiện tại cơ thể chúng cũng hết sức khỏe mạnh.
Cô với chúng nghỉ ngơi cho xong thì mới trở về phòng.
Đêm đến sớm nên lúc trong thôn cũng bắt đầu chuẩn ngủ.
Bằng thì hiện tại nhà nào cũng nhiều trẻ con như chứ? Vì khi trời bắt đầu đông thì chẳng chẳng chuyện gì giải trí ngoài việc bận rộn giường đúng ?Sang năm sẽ một đoạn thời gian là thời kỳ đỉnh cao về lượng trẻ con trong thôn đời.
Dù gì thì cũng đều là mầm lúa trồng cùng một thời điểm nên dĩ nhiên cũng chín nhanh và cũng cùng nảy mầm.
Thế nhưng Kiều Niệm Dao và Tống Thanh Phong ngủ sớm như .
Sau khi thắp hai cây nến lên, Kiều Niệm Dao nương theo ánh nến sách y học, tay vẫn đang tiếp tục đ.ấ.m bóp hai chân cho Tống Thanh Phong.
Có hai huyệt vị mà Tống Thanh Phong cảm giác , một cái là đây ông Mã xoa bóp, cái còn là Kiều Niệm Dao bấm xuống ngày hôm qua.
Hôm nay ấn thử thì vẫn cảm giác.
Kiều Niệm Dao sách bấm huyệt chân cho Tống Thanh Phong, còn thì sách cả một ngày nên hiện tại nữa mà sang vợ .
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-200.html.]
Vợ mà lớn lên xinh thế cơ chứ, hai đôi mắt sáng ngời, lỗ mũi nhỏ xinh, cái miệng bên cũng thật là mắt, chỉ mà còn ngọt.
Cực kỳ ngọt.
Kiều Niệm Dao ủy mị như , ấn huyệt vị cho mãi đến một tiếng thì bắt đầu móc áo len, chỉ còn một chút thôi nên cô đang cố gắng thành nó, cũng chỉ tầm hai ngày là xong.
Đương nhiên cô cũng quên phàn nàn với về chuyện tất cả đến trạm y tế hôm nay đều tìm đến cô để tán chuyện!
Tuyết vẫn rơi ngừng, chỉ qua một đêm thôi mà cả một thôn làng phủ đầy tuyết trắng xóa.
Mặc dù cũng chỉ là phủ lên một tầng mỏng nhưng cũng là dấu hiệu mùa đông khoác lên trang phục của riêng nó.
Những gia đình nông dân ở đây mỗi khi mùa đông tới là chẳng , bọn họ cứ đợi ở trong nhà đến khi đông qua xuân tới thì thôi, nhưng Kiều Niệm Dao thì vẫn đạp xe bình thường.
Gió lớn tuyết rơi thế nhưng cô vẫn thể , trong thôn ai hâm mộ cô cho ?
Nghe lương của một bác sĩ xoa bóp ở trạm y tế là một tháng mười bốn đồng lận.
Mùa đông tới nên chẳng việc gì để kiếm sống, thế nhưng Kiều Niệm Dao vẫn thể lĩnh lương bình thường thì thể hâm mộ đây?
Thậm chí còn nảy sinh ghen tị.
Ví dụ như chị dâu cả Lâm và chị dâu cả Dương ở cách vách.
Lúc một đám phụ nữ tụ tập tán dóc với thì nhịn mà nọ:
"Một tháng mà thể kiếm mười bốn đồng, như một năm ước chừng cũng một trăm năm mươi , một cô kiếm như cũng ngang ngửa mấy lao động chứ? Có công việc như thế , còn nhận trợ cấp của công xã nữa thì cô cũng thể nuôi cả một con dê đó!"