Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 312

Cập nhật lúc: 2025-07-28 12:21:01
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

vẫn là câu đó, cô chỉ là một vợ nhỏ bé bình thường, cô đều lời , chuyện gì thì tìm Tống Thanh Phong, đừng tìm cô.

Càng đừng đặt quá nhiều ánh mắt lên cô.

Bác cả Tống nắm tay cô: "Những chuyện đều là chuyện nhỏ, bác cả thật sự trách móc. Dao Dao, Thanh Phong thể khỏe , bác cả từ tận đáy lòng vui mừng cho hai đứa, hai đứa sống thật , sống thật hạnh phúc, như mới !"

nào thể trách móc chuyện , điều bà mong mỏi chính là cháu trai cháu dâu thể hòa thuận bên đến đầu bạc răng long, sinh thêm mấy đứa con trai mập mạp để đánh mặt vợ của thằng cả!

Không gì quan trọng hơn điều !

Nào ngờ Kiều Niệm Dao xong lời , sắc mặt cứng đờ vài phần, cúi đầu ảm đạm: "Bác cả, cháu..."

vẻ thôi.

bây giờ chân Tống Thanh Phong gần khỏi, cô cũng sắp bắt đầu .

Bác cả Tống nghi hoặc: "Sao ?"

Kiều Niệm Dao chỉ đến đó, lắc đầu: "Cháu . Bác cả, bác chăm sóc cả ngày , để cháu chăm sóc một chút, bác về nghỉ ngơi ."

Bác cả Tống cho rằng cô mệt mỏi: "Bữa tối bác cả nấu cho hai đứa , đều đang hâm nóng trong nồi, hai đứa ăn xong thì nghỉ ngơi sớm ."

"Vâng." Kiều Niệm Dao gật đầu.

Bác cả Tống nán lâu, , bà đổi trứng gà để bồi bổ cho cháu trai.

Vì bữa tối nấu sẵn, Kiều Niệm Dao bưng cơm .

"Sao thịt gà?" Kiều Niệm Dao hỏi.

"Bác cả Tống g.i.ế.c một con gà, trưa mang đến." ăn, để dành đợi cô về cùng ăn.

Kiều Niệm Dao cũng tấm lòng của bà .

Nhìn thấy cháu trai mà bà thương yêu nhất dậy trở , bà vui mừng đến mức nào.

Giết một con gà là gì, nếu điều kiện cho phép, chắc chắn bà còn bày hai mâm cỗ.

Vì bác cả Tống mang đến, cô cũng từ chối nữa, Tống Thanh Phong sẽ khỏe , nhiều cơ hội báo đáp bác cả .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-312.html.]

Không cần quá để ý đến chuyện mắt.

Bữa tối là một bát thịt gà và canh gà, ăn kèm với bánh bao.

Tống Thanh Phong gắp hết thịt gà cho cô: "Vợ, em vất vả , ăn nhiều một chút."

Kiều Niệm Dao liếc : "Anh tự ăn ."

"Anh đang ăn đây."

Kiều Niệm Dao cúi đầu thịt gắp cho, : "Chân sắp khỏi ."

Tống Thanh Phong cô: "Ừ, ?"

"Không gì." Kiều Niệm Dao lắc đầu thêm gì nữa.

Cô sắp bắt đầu diễn kịch, chuẩn tâm lý cho .

Tống Thanh Phong đáng thương còn chuyện , thấy cô tâm trạng , còn chút lo lắng: "Vợ, em tâm sự gì ? Trần Hữu Minh hôm nay thật sự đến tìm em đó chứ?"

"Không ." Kiều Niệm Dao lắc đầu: "Em , ăn cơm ."

Tống Thanh Phong thấy vợ thật sự chuyện gì mới yên tâm.

Ăn tối xong, liền ngoài dạo.

Mặc dù buổi trưa ít đến, nhưng cũng để những khác tận mắt thấy, hồi phục đến mức nào.

Tống Thanh Phong khỏi cửa, Kiều Niệm Dao liền về phòng bắt đầu thu dọn đồ đạc của .

mới thu dọn một chút, Mã Quế Liên và chị dâu Ngô tan về.

Giờ tan của Kiều Niệm Dao là bốn giờ, về đến nhà cũng mới bốn giờ hai mươi phút, nhưng giờ tan của xã viên là năm giờ.

Họ đến đây đặc biệt để chúc mừng cô.

TBC

"Bây giờ thì , Thanh Phong khỏe , em cũng khổ tận cam lai !"

" , những ngày tháng khổ cực qua !"

Loading...