Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chú thím họ của cháu bà ở nhưng bà thể ở mãi , nên về thì về thôi." Bác cả Tống lắc đầu .
"Bây giờ chú họ chạy xe đường dài, đến hơn nửa tháng, hơn nữa mấy chị em Dương Dương phát sốt gì đó thì cũng ai giúp đỡ thím họ."
Chu Lương cũng là cha của , nên cũng trẻ con đôi lúc phát sốt lý do, sẽ quấy .
"Kỹ năng y tế của thím họ cháu , chuyện sẽ vấn đề gì. Cho dù chú họ của cháu xa thì thím họ của cháu cũng đến nỗi lo trong nhà, Đại Hoàng cũng thể giúp trông nhà."
Bác cả Tống cân nhắc hết thứ , nếu tính tình của cháu dâu giống Chu Hương Xảo thì bà sẽ ở đến khi bọn trẻ lớn hơn thì mới yên tâm , nhưng cháu dâu là thể xử lý hết việc.
Cơ bản thì bà ở trong nhà cũng tác dụng gì, mỗi ngày đều đến tìm thím Hạ và thím Tần để chuyện phiếm, sang nhà bác tư Tống chơi chứ cũng chuyện gì khác.
Đương nhiên bà cũng phụ giúp việc nhà nhưng cũng chỉ là những chuyện lặt vặt. Bà cân nhắc qua tất cả thứ nên mới quyết định về quê.
Lần bác cả Tống về quê bàn bạc với con trai lớn là Chu Đại Sơn chuyện , Chu Đại Sơn cũng tán đồng với việc bà về quê.
Quả thật đạo lý gì để ở mãi trong nhà em trai họ, lúc nào cần thể đến phụ giúp, bây giờ bọn trẻ cũng lớn nên cứ trở về để con cái như họ phụng dưỡng .
Cho nên khi Chu Đại Sơn thấy con trai đưa về quê thì cũng cảm thấy bất ngờ. Trần Quế Hoa nên ngạc nhiên: "Mẹ, đột nhiên về gấp ạ? Mẹ Dao Dao đuổi về ? Chuyện cũng thể nào chứ?"
Cô em dâu họ đối xử với chồng của cô còn hiếu kính hơn cô ba phần.
"Mẹ về nhà , chẳng lẽ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-802.html.]
"Được thì chứ, nhưng thành phố nữa ?"
"Mấy chị em Nguyệt Nguyệt Dương Dương đều lớn hết , cũng nên về quê thôi." Bác cả Tống gật đầu.
TBC
Chu Lương cũng giải thích đơn giản chuyện một , Chu Đống, Lâm Hiểu Hồng và Lâm Hiểu Nguyệt cũng ý kiến gì khiến Trần Quế Hoa cũng gì nữa.
Cô há miệng thở dốc ngốc quá, ở trong thành hưởng ngày lành tháng mà về quê gì? Đây ngốc thì là cái gì?
suy cho cùng đây cũng là chồng nên cô cũng dám lỗ mãng quá.
Chỉ là tối đến thì cô nhịn mới với Chu Đại Sơn: "Mẹ là chê cơm ngon rượu say mà về quê ăn cỏ ăn rau qua ngày ."
"Nói cái gì thế hả, cũng con trai, nào ai cứ ở mãi ở nhà cháu trai chứ?"
Trần Quế Hoa như chuyện đương nhiên: "Nếu cháu trai khả năng nuôi em thì em cũng sẽ ở ."
Chỉ e là cháu trai khả năng thôi.
Đối với chuyện bác cả Tống về quê , trong thôn ai cảm thấy vấn đề gì. Vốn dĩ bà con trai, thể sống ở nhà cháu trai .
Cháu trai cháu dâu bà đến chăm sóc phụ bọn trẻ, đến giúp đỡ mấy năm thì cũng xong , bây giờ mấy đứa cháu nội họ cũng lớn nên đương nhiên về quê .
Bà , đương nhiên Trần Quế Hoa sẽ công. Bằng để cô ở nhà chăm cháu, thì cô buồn chán lắm.