Bác ba Tống bắt gà thì bà nán . khi bác ba Tống bắt gà xong thì thấy bóng dáng của bác tư Tống nữa.
Hôm bác ba Tống đến một chuyến, mang theo hai con gà, một con cho Kiều Niệm Dao còn một con cho bác tư Tống, nhưng mà bác cả Tống báo là về thành phố .
Bác tư Tống hiểu rõ chị song sinh của nên sáng sớm cùng cháu dâu chở theo mấy cháu nội trở về thành phố.
"Con nhóc quá thông minh mà." Bác ba Tống tức buồn .
Tuy rằng bác cả Tống về quê nhưng cuộc sống của con Kiều Niệm Dao vẫn như thế.
Tuy rằng bọn trẻ vẫn nhớ bà nội cả nhưng Kiều Niệm Dao hứa ba về thì cả nhà về quê một chuyến.
Bọn trẻ xong thì đứa nào cũng trông mong.
Nên gì thì đó.
TBC
mà chuyến Tống Thanh Phong về sớm, đầu tháng bảy , trung tuần tháng bảy về, gần nửa tháng, cũng tính là sớm.
Sau khi trở về thì bọn trẻ , đó Tống Thanh Phong và Kiều Niệm Dao dẫn bọn trẻ về quê một chuyến, lúc mới dỗ bọn trẻ.
Những ngày tiếp theo cứ bình yên trôi qua.
mà Kiều Niệm Dao lý do hoài nghi rằng thời gian khôi phục kỳ thi đại học sẽ là trong năm nay.
Bởi vì tháng tám, lão Mã từ tỉnh về một chuyến. Ngoại trừ nhớ bọn trẻ thì còn tin tức khác, ngầm tiết lộ cho Kiều Niệm Dao.
"Dao Dao, thầy nhớ là con học sơ trung đến cao trung đúng ?" Ông cụ thấp giọng hỏi.
Kiều Niệm Dao như thì nghĩ đến chuyện gì đó nên gật đầu: "Vâng ạ, thế ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-805.html.]
"Con học đến trình độ nào ?"
"Đã học xong hết ạ, lúc Thanh Phong cho đề thi thử, con bài cũng tệ lắm." Mỗi Kiều Niệm Dao bài thi đều thể đạt từ tám mươi điểm trở lên.
Suy cho cùng cô cũng nghĩ đến như là xuất sắc, tám mươi điểm, cao cao thấp cũng thấp, như cũng khá .
"Thời gian con cứ chăm chỉ sách, dồn bộ tâm trí đều dùng để học ." Ông cụ nhỏ giọng .
Như nên Kiều Niệm Dao xác định, cô ông cụ nhỏ giọng : "Sư phụ, thầy tin tức gì ? Chẳng lẽ sắp khôi phục kỳ thi đại học ?"
"Thầy cũng chỉ mấy câu thôi, cụ thể thế nào còn chắc chắn, con cứ chăm chỉ sách cũng ."
Ông ở tỉnh khám bệnh cho lãnh đạo, gần đây đều bận chuyện nhất, đương nhiên là ông .
Cũng là nhân cơ hội về nhà thăm nên mới chuyện cho đồ để cô chuẩn kỹ lưỡng hơn.
Một khi cơ hội thật thì cũng thể bắt kịp. Nếu kỳ thi đại học khôi phục thì ông sẽ hỗ trợ đồ của thi đại học, khó khăn gì cũng chịu nhưng thể chịu cái khó của việc học .
Chỉ những ở thời đại mới hiểu việc .
Kiều Niệm Dao gật đầu : "Con ạ."
" mà con đừng chuyện cho ai nhé." Ông cụ dặn dò.
"Con , sư phụ cứ yên tâm , con đều cân nhắc."
Nói xong chuyện thì ông cụ nhịn : "Bác cả của con đang yên đang lành về quê ? Sao con kêu bà tiếp tục ở , chuyện trong nhà cứ giao cho bà , con cũng thể yên tâm học hành."
Kiều Niệm Dao : "Bà cụ cứ ở mãi trong nhà cháu trai nên bây giờ về quê ạ, nhưng mà bây giờ nếu thật sự cơ hội lên tỉnh thi, đến lúc đó chắc thể con nhờ bà lên phụ giúp thôi."