Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 914

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:53:07
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Hương Xảo gật đầu: "Vui!"

Mặc dù mệt, điều thể nghi ngờ, nhưng mỗi ngày đều phong phú, đặc biệt là buổi tối khi cho đứa nhỏ ngủ, trong lòng cô đầy sự ấm áp.

Con thật sự sợ mệt, bởi vì thể mệt mỏi ngủ một giấc là , còn trẻ, sợ.

Nỗi sợ thật là mệt mỏi trong lòng, đó là ngủ cũng chăm .

Tạ Vân Vân cũng giống như , tuy rằng nhiệm vụ học tập bận rộn, thật sự bận rộn, nhưng cuộc sống trôi qua phong phú.

Còn Tạ.

Bởi vì bác cả Tống theo, thuê ở nhà ông Trương, nhanh quen với tiết tấu cuộc sống bên .

Chờ đến chủ nhật tuần , Chu Hương Xảo và Tạ Vân Vân đều nhận chăm đứa nhỏ, đó dẫn bà xem phim chung, tiệm ăn gì đó.

Cho nên Tạ thật sự thích nghi.

Biết các bà thích nghi, thì lo lắng.

Một ngày nọ ông Mã mang theo nửa con ngỗng đến, lúc là gà , bây giờ là ngỗng .

Hai mắt Tinh Tinh lóe sáng: "Sư tổ, ngỗng ?"

"Chính là nhà cửa hàng chúng từng ăn, hiện giờ mới ngỗng , còn đến Thành phố Nam học, ông nếm thử, hương vị thật sự khá ngon, mang đến cho mấy đứa nửa con để nếm thử, nếu thích, ông sẽ đặt." Ông cụ .

"Ngài một cái lưỡi vàng, ngài khá ngon, thể ngon đến mức nào?"

Quả nhiên, nửa con ngỗng khiến các nàng ăn no bụng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-914.html.]

"Sư tổ, lúc nào ông rảnh rỗi, cháu đến ăn ngay tại quán, mang đến da hết giòn." Tinh Tinh chọn.

"Cháu cũng ." Nguyệt Nguyệt .

Dương Dương thì thôi, tuy rằng ngỗng ăn ngon, điều sách hơn, gần đây dì Ngọc Lan ở thủ đô gửi đến cho bé mấy quyển sách, mắt nên bé mê mẩn.

Đương nhiên ông Mã đồng ý với việc .

Kiều Niệm Dao pha cho ông cụ uống, cùng tâm sự: "Không bận , cháu thấy ngài bận đến chân chạm đất, mỗi qua đều thấy ."

Ông Mã : "Có bận rộn, điều ông thể lấy hơn một trăm tiền lương ?"

Điều còn tính mức lương của bọn họ.

TBC

Ông cụ mức thu nhập cao nhất trong đám .

Kiều Niệm Dao bình tĩnh: "Không quan trọng, nếu sai khiến ngài, chúng cháu cần cũng ."

"Không ngại việc ngại việc." Ông cụ .

Bởi vì lẽ ông bận như , bởi vì thật sự một học, ông nhắc đến tây y với những thiết của bệnh viện: "Cháu khoan hãy , thật sự tiên tiến, hiệu quả trị liệu cực kỳ rõ ràng, đối với ngoại khoa thật sự , nhưng hiệu quả với nội khoa, tuy rằng kê đơn thuốc uống hiệu quả nhanh, nhưng trị phần ngọn trị tận gốc, một bệnh nhân phát ban cứ lặp lặp , vẫn luôn trị hết, đó ông tiếp nhận đến xem, rõ ràng xảy vấn đề từ bên trong, nhưng tây y chỉ trị da điều trị bên trong , ông bảo bôi thuốc mỡ ông , uống thuốc thêm nửa tháng sẽ khoẻ, tái khám Không vấn đề gì."

Tuy rằng ông thừa nhận ưu điểm của tây y, nhưng hề cảm thấy trung y thua kém, trung y chính là truyền thừa mấy ngàn năm của Trung Quốc!

Kiều Niệm Dao : "Ngài tay đương nhiên cần ."

"Cũng chính bởi cháu học nhiều thứ, nếu cháu thể đến thực tập."

Theo ý của ông , học trò ở trường treo cái tên là , trực tiếp thể đến bệnh viện thực tập.

Loading...